Chap 4

1.5K 115 19
                                    

Todoroki ngồi nhấm nháp que kem hương vani trên băng ghế dài trong khi chờ đợi Momo thanh toán một đống thực phẩm lớn tại quầy. Cậu đã đưa tiền và tiện thể mua thêm một cây kem trà xanh cho cô bạn của mình, nhưng trông một dãy người xếp hàng dài và cô vẫn đang chán nản xách chiếc giỏ tiện dụng của siêu thị đứng tít phía sau thì điều này không khả quan cho lắm, kem đã bắt đầu chảy và nhoe nhoét bết dính trên tay cậu. Todoroki đành dùng một ít sức mạnh từ nửa bên phải để giữ cây kem luôn lạnh, và duy trì nó đến khi Momo xong việc.

- Phù~...- Hơn nửa tiếng mỏi chân chờ đợi, cuối cùng cô cũng đã thoát khỏi sự mệt nhọc đó, xách hai bao chứa đầy trái cây lẫn rau thịt đến bên cạnh cậu, vô thức ngồi xuống - Ước gì có nhiều quầy thanh toán hơn thì đã chẳng lằng nhằng như thế, mà tiền thừa của cậu đây.

Todoroki cầm lấy tiền nhét vào túi áo, đồng thời đưa cây kem đã được cậu giữ lạnh cho Momo, cười xòa - Cảm ơn, và để trả công thì cho cậu đấy. Tớ mua từ khi nãy nhưng vì thời gian quá lâu nên nó có tan chút ít...

Cô vui vẻ cầm lên ăn ngon lành, vị kem ngòn ngọt mang hương thơm dịu nhẹ của trà xanh luôn làm tan đi sự bức bối vô hình. - Dạo này Todoroki chăm cười hơn rồi nhỉ? Cả nói nhiều hơn nữa.-Momo thản nhiên, cô cũng đoán được phần nào cậu đang mở lòng với mọi người, ít nhất là cô không được xem là đối tượng bị liệt vào danh sách đen nên việc này đã là quá đủ.

Nhìn cậu có thể hòa nhập, có thể cười nói với bạn bè, đã vơi đi một ít sự buồn chát đến lặng lẽ từ lần đầu gặp mặt, trong lòng Momo bỗng cảm thấy xốn xang, cô đang vui mừng vì một vài lí do ngớ ngẩn.

- Vậy sao? - Todoroki nhún vai đáp - Tớ không nghĩ mình là một kẻ nghiêm túc tới mức tồi tệ như thế, đặc biệt là với cậu...

- Hả? - Momo nghi hoặc, cảm nhận có điều gì đó không ổn.

- Và với mọi người trong lớp. - Cậu vội lấp đầy câu nói bị bỏ lửng, không thể để cô hiểu lầm.

Momo phì cười, chợt nhận ra đôi khi Todoroki cũng có thể dễ thương như thế, ngạc nhiên thật. Nhìn lại đồng hồ thì đã gần trưa, cô đành đứng lên giục cậu về nhà, vì thâm tâm Momo không thể chờ đợi để được trông thấy tận mắt nơi sinh sống của cậu, và rồi cùng nhau ăn một bữa tiệc nhỏ. Hai chiếc bao bị cô vội vàng xách lên với vẻ mặt khổ sở vì hơi nặng, nhưng không thể cho Todoroki thấy bản thân là đứa yếu đuối đến mức vô dụng.

- Đưa đây, tớ xách cho - Todoroki tranh lấy vai trò "vận chuyển lương thực", quả thật nhìn cô bạn mệt mỏi như vậy cậu không đành lòng, và vì cô lại là con gái.

- Đừng, tớ có thể lo được - Momo từ chối, ngang bướng kéo lê chiếc bịch ra cổng siêu thị.

- Này, tớ là con trai đấy. Đừng làm người ta nhìn vào và bảo tớ đang hành hạ cậu chứ?!! - Todoroki cố tình nói khích, sự thật mười mươi như vậy khiến Momo không tài nào phủ nhận và từ chối được, bèn bối rối gãi đầu - Thế thôi, phiền cậu vậy...

- Không sao, thế này vẫn tốt hơn. - Todoroki khẽ lắc đầu, xách lên một cách nhẹ nhàng rồi ra hiệu cho cô đi theo mình.

(Todoroki x Momo) - NƠI HẠNH PHÚC BẮT ĐẦU - (Boku No Hero Academia Fanfic)Wo Geschichten leben. Entdecke jetzt