Chuyện của chị và em

4K 203 15
                                        

-Vậy...vậy...mẹ đã trả lời...em ấy sao? – Hyomin lấp bấp hỏi lại viện trưởng. Mẹ Kim ánh nhìn có vẻ hơi bất ngờ, nhưng rồi cũng trả lời cô "Mẹ không hề trả lời nó. Nó thấy thế liền nói tiếp với mẹ: Mẹ Kim ơi! Giá như con là một thằng con trai. Nếu thế thì con có thể quang minh chính đại mà đi theo đuổi chị Hyomin. Nhưng...ông trời thật biết trêu người, phải không mẹ?"

Mẹ Kim kể lại cho Hyomin với một vẻ mặt vô cùng bình tĩnh. Cô cũng hơi bất ngờ. Biết được đứa trẻ mà mình từng chăm sóc thích người đồng giới mà bà có thể bình tĩnh đến thế sao?

-Mẹ...mẹ...không ngạc nhiên...khi...khi nghe Jiyeon nói thích con sao? – Cô lấy hết chút can đảm cuối cùng mà hỏi mẹ Kim. Bà liền mỉm cười nhìn cô, trả lời cô "Không hề. Jiyeon nó có trái tim của riêng nó. Nó thích ai, nó yêu ai là quyền của nó. Chỉ bi kịch là nó lại đi thích con mà thôi"

-Bi...bi...kịch – Mặt Hyomin bỗng sượng lại khi nghe mẹ Kim dùng từ này để nói với cô. Bà tiếp tục nở nụ cười và nói tiếp "Hai từ này là Jiyeon đã nói với ta. Nhưng nguyên văn câu hôm đó hình như là: Đồng tính trong xã hội này thật sự rất bi kịch, mẹ nhỉ?"

Hyomin nghe xong bỗng òa khóc một lần nữa. Mẹ Kim thấy thế liền tiến lại ôm cô vào lòng dỗ dành "Lúc trước, chị em cháu thường xuyên đến đây lắm. Hai đứa cứ đùa giỡn vui vẻ cùng với mấy đứa nhóc ở đây. Tự nhiên đến năm nó 19t thì nó lại chỉ đi một mình. Hỏi ra thì nó chỉ nói là chị Hyomin bận việc rồi nên không đến được. Không ngờ là nó đã quyết định đẩy cháu ra xa khỏi nó"

Hyomin khóc một hồi lâu cũng chịu nín, cô đứng dậy, hỏi viện trưởng "Mẹ có biết Jiyeon thường đến đây vào ngày nào không?". Mẹ Kim ngay lập tức trả lời cô "Nó không có ngày đến cụ thể. Nhưng chắc chắn vào ngày 14/7 hằng năm nó sẽ đến đây. Vì đó là ngày đầu tiên nó gặp con mà"

Cô nhận được câu trả lời xong cũng cúi đầu chào viện trưởng rồi lên xe quay về. Ngồi trong xe cô cứ liên tục nở nụ cười cũng như là tự nói thầm với chính mình "Đồng tính là bi kịch sao, Park Jiyeon? Ai dạy em cái suy nghĩ nực cười đó vậy? À, thứ cản trở cuối cùng của chị cũng bị chị phá bỏ rồi. Em hãy chờ đó mà xem. Chuyện của chúng ta sẽ được chị đưa đi đến đâu khi em chỉ là em nuôi của chị"

Hyomin cứ giữ cái nụ cười biến thái đó trên môi trong suốt đoạn đường về nhà. Chiếc xe cô dừng ngay cổng biệt thự, cô cũng ngồi trong xe mà cố gắng điều chỉnh lại tâm trạng của mình một chút. Cô bước vào nhà thì thấy nó đang ngồi trên sofa, tay thì lật một đống hồ sơ xem liên tục. Miệng cũng không ngừng nói vào điện thoại

Cô từ từ tiến thật nhẹ nhàng đến phía sau lưng nó, ôm chầm lấy nó và nói lớn như muốn để đầu dây bên kia nghe được vậy "YEONNIEEEEEEE!!! Em khỏa thân như thế này trông thật quyến rũ đó nha! À, tiếp tục công việc của chúng ta đi em, sao dừng lại rồi? Dù là tối qua hay sáng nay em cũng làm chị sướng hết á! Ghét ghê vậy đó"

Jiyeon đang hoàn toàn ngồi bất động, Hyomin liền giựt lấy cái điện thoại của nó. Nó vẫn ngồi im vì quá shock. Đầu dây bên kia nghe được những lời nói của Hyomin liền lấp bấp nói "TGĐ...TGĐ...Xin...xin lỗi đã làm phiền cô và bạn gái của mình. Tôi...tôi xin phép"

[BHTT]: EM GÁI! CHỊ YÊU EMTempat di mana cerita hidup. Terokai sekarang