20 phút? Đại tiểu thư thật coi thường người ta quá!

3.5K 28 0
                                    


"Rất căng... Khó chịu quá... Ngô... Không cần... Ngừng... Ngừng... A..."

Trong văn phòng trên tầng cao nhất của Tập đoàn Tần thị, Tần Lộ ánh mắt mê mông, tiếng nói uyển chuyển mà kiều mị nhợt nhạt than nhẹ.

Cô dựa vào bàn làm việc, chân dài đứng thẳng, một đùi tuyết trắng đùi bị nâng lên, da thịt trắng nõn phiếm hồng hưng phấn, năm ngón tay thon dài thật sâu bấu vào trên cánh tay người đàn ông trên người.

"Triển Lê... Dừng lại... Dừng lại a... Anh... Đồ khốn!"

Cô không chịu nổi cầu xin tha thứ, chàng trai trên người động tác lại hoàn toàn không giảm tốc, ngược lại càng lúc càng nhanh, ngũ quan cô vì dục niệm mà hơi vặn vẹo, một đầu tóc dài ánh tím chói mắt theo thân hình giãy giụa vờn bay.

"Đồ khốn... Ngừng... Dừng lại... Anh dừng... Dừng lại cho tôi!"

"Thế nào, chịu không nổi sao?" Triển Lê rốt cục dừng động tác, cúi đầu nhìn cô. Anh nhẹ nhàng vuốt tóc dính trên má cô ra, đầu ngón tay dọc theo gò má ướt mồ hôi không vội rời đi, hôn nhẹ lên đôi môi thở dốc đỏ tươi.

"Ngô..." Tần Lộ xoay mở đầu, vừa né tránh Triển Lê hôn, vừa lãnh đạm mở miệng nói, "Ba giờ tôi phải họp."

"Họp?" Ánh mắt Triển Lê đảo qua đồng hồ văn phòng trên tường, híp mắt đẹp dài, cắn môi một cáim ở miệng nói, "20 phút, Tần đại tiểu thư rất coi thường tôi?!"

Không sai, từ nãy đến giờ đã qua hơn hai mươi phút. Tần Lộ sớm đã cao trào một lần, nhưng Triển Lê lại càng đánh càng hăng...

Một lát nữa Tần Lộ còn phải họi, tuy là họp nội bộ, nhưng để một phòng người chờ mình cô rất không tốt, Tần Lộ giật giật thân mình, ý bảo Triển Lê rút khỏi cơ thể cô.

Nhưng Triển Lê chỉ cười nhìn cô, bất động.

"Lê thiếu, phòng tắm của tôi cho anh mượn nhé?" Tần Lộ đẩy đẩy chàng trai áp trên người mình, "Hay là tôi bảo trợ lý tìm người đến cho anh?"

"A ——" Triển Lê cười rũ đẹp mắt, con ngươi như mực phát ra ánh sáng nguy hiểm, "Tần đại tiểu thư thích đồ ăn nhanh, suy bụng ta ra bụng người, cho rằng tôi cũng tùy tiện như thế?"

"Thế anh muốn như thế nào —— "

'Thế nào' còn chưa nói hết, Tần Lộ chỉ cảm thấy Triển Lê thình lình đẩy eo một cái, càng chôn sâu phân thân vào sâu trong cơ thể cô, đồng thời anh cúi đầu che kín môi cô, không khách khí mút mát.

Môi mỏng ấm áp dọc theo khóe môi cô trằn trọc đến cằm, ở quai hàm tinh xảo của cô, lại dời tới bầu ngực đẫy đà. Triển Lê rất có kỹ xảo chọc ghẹo cô cả người xụi lơ, nhịn không được than nhẹ.

Tần Lộ xấu hổ trừng anh, anh lại gắt gao chặn cô, hạ thân bắt đầu chậm rãi thẳng tiến... Lại rút ra... Thẳng tiến... Lại rút ra... Cứ thế lặp đi lặp lại, khi cô vẻ mặt đỏ bừng lại vô lực chống đẩy, anh nhẹ nhàng cắn một cái trên đỉnh thù du chốc chốc chạm vào ngực anh.

"A... A..."

Cô chưa không kịp hô đau, hung khí nóng bỏng trong nhục huyệt liền hung hăng thâm nhập chỗ sâu của hoa huyệt, tốc độ trừu đưa quá nhanh khiến hoa dịch của cô văng khắp nơi, anh nhiều lần áp bách đến nhuyễn nộn sâu nhất trong cô, đồng thời ngón tay anh thô dài tìm đến đôi kiều nhũ không ngừng nhảy nhót, kỹ xảo thuần thục day, áp, vê, nhào, chà đạp hai vú run rẩy không ngừng húc vào long bàn tay minh.

Triển Lê mặt mày biếng nhác, từ trên cao không lưu tình tiến công, Tần Lộ mồ hôi đầm đìa, kiều khu bị đỉnh động không dừng rung động, sợi tóc sáng bóng dính trên gò má đẫm mồ hôi cùng trên bờ vai, ngửa đầu thở dốc.

Tình triều trời long đất lở cơ hồ ngập đầu Tần Lộ, dần dần, vòng eo mềm mại theo tiết tấu của anh phóng đãng lắc lư, bất chấp họp hành.

Đồng hồ trên tường điềm tĩnh chạy, kim phút dần dần chỉ chính giữa. Hai người trong văn phòng không chú ý, ngoài cửa đột nhiên lại truyền đến vài tiếng gõ.

"Chủ tịch Tần ——, Chủ tịch Tần, chị ở bên trong sao?"

Tiếng trợ lý làm Tần Lộ cả kinh, cô đột ngột hoàn hồn từ trong trừu sáp sắp biến cô mềm thành nước: "Ngô... Có người... Ngừng... Anh ngừng a!"

Triển Lê không quan tâm, Tần Lộ không dám lớn tiếng, đành cúi đầu dùng sức cắn đầu vai anh một cái.

"Ngô..."

Triển Lê đau đến kêu rên, rốt cục dừng lại, khi Tần Lộ cho rằng anh sẽ bứt ra, nhanh chóng ôm cô đứng lên, suýt nữa đẩy cô lên cao trào kinh hồn.

Dục vọng nóng rực mà thô trướng đột nhiên cường ngạnh đâm tới tận cùng hoa kính mẫn cảm, Tần Lộ bất ngờ, bị kích suýt nữa thét chói tai, tiếng đập cửa bên ngoài khiến miệng cô định mở, thanh âm lại bị cương ngạnh nghẹn.

 "Ra ngoài!" Tần Lộ không tiếng động dùng khẩu hình, ánh mắt hung tợn trừng Triển Lê.

Đối phương lại dùng vòng tay hữu lực khóa nhanh vòng eo cô, khiến cho côn thịt tráng kiện cố định ở đáy hoa huyệt nhanh hẹp, đột nhiên vươn tay kéo mông cô, ôm cô đi ra cửa.

"Anh... anh muốn làm gì!" Tần Lộ giãy dụa không được, khuôn mặt nhỏ nhắn trong trắng lộ hồng chậm rãi trắng xanh.

Triển Lê nhíu mày chậm rãi cười, vỗ vỗ lưng cô nhẵn nhụi mềm nhẵn, dùng tiếng nói gợi cảm vô cùng khàn khàn mở miệng: "Không phải em muốn ra ngoài sao?"

"Không... Tôi... muốn anh... Ra... Ra... Đi..."

Theo đi lại, côn thịt Triển Lê kiên đĩnh khít khao không ngừng đỉnh làm hoa huyệt của Tần Lộ. Tần Lộ cảm giác dục hỏa hạ thể bị Triển Lê động vỡ thành cả người tê dại, cô chỉ có thể vô lực dựa vào người anh, cả người phát run thở gấp.

Vỏ quýt dày có móng tay nhọnKde žijí příběhy. Začni objevovat