Hơn một thập kỉ trước, loài người đã đụng độ với kẻ thù đầu tiên của mình, sức mạnh của chúng quá chênh lệch so với con người...và trong chớp mắt, ngươi dân ở đây gần như diệt vong. Những người còn sống đã xây dựng ba bức tường Maria, Rose và Sina - bằng những bức tường này, họ đã có cuộc sống yên bình hơn 100 năm, thế nhưng...
~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~
_Năm 845_quận Shiganshina_"Sil, đừng ngủ nữa, ra đây phụ anh đi!" Cậu con trai có mái tóc đen vừa cầm cây rìu chặt khúc gỗ vừa hét, đôi mắt xanh tỏ ra sự chán nản.
Bên dưới gốc cây hạt dẻ, thân hình nhỏ nhắn nằm dài trên thảm cỏ xanh mướt, cô xoay cái đầu tóc đen của mình, ngước đôi mắt xanh nhìn Gray, ảo não: "Em mệt~tối qua có ngủ được miếng nào đâu ạ~"
"Em cứ đọc chăm chăm mấy cuốn sách thì sao ngủ được!"
"Onii-san, có gì làm không, chán quá ah~"
"CHÁN THÌ QUA ĐÂY PHỤ ANH ĐÊ!!!!!" Gray đen mặt gào lên.
Silver lè lưỡi, còn lâu ah, cô chán rồi, 10 năm nay cứ quanh quẩn trong cái bức tường này, không được bước ra thế giới bên ngoài. Bởi vì sao? Bọn Titan đang đứng bên ngoài kìa! Ai mò ra ra bị chúng xơi thịt ngay! Nhiều người của đội Trinh Sát ra ngoài, lúc đi thì rất đông, nhưng khi trở về thì thân dại tật mang. Có một lần Gray và Silver tò mò bọn Titan có hình dáng như thế nào, mò thử lên tường thành nhìn sang bờ bên kia. Trong quan sát của Gray, chúng không khác nào người khổng lồ bị dị tật cả, con thì đầu to (nhưng óc như hạt nho), con thì mắt lồi (mắt lé á), con thì tay chân cái to cái ốm, có hình dáng chủ yếu là đàn ông, không có cơ quan sinh dục. Còn cách quan sát của Silver về bọn chúng là...tệ hơn cả lũ rồng ở thế giới kia, giới hạn của Titan là tầm 15m, còn bọn rồng hơn cả 50m trở lên, bức tường thành này cao 50m nên lũ Titan dĩ nhiên không qua được. Tóm gọn nhận xét của hai anh em: Chúng là đồ thiểu năng ăn tạp! Không chỉ chiều cao mà trí óc cũng thua rồng nốt! Rồng ăn uống còn sạch hơn chúng đấy!
Tuy nhiên, lần nào leo lên tường thành cũng bị ông chú Hannes mắng cho một trận. Hannes là một thành viên ở Trung Đoàn Đồn Trú có ấn hiệu hoa hồng trên áo khoác da nâu, ông chú này rất nghiêm khắc và hay uống rượu, ông chú có mái tóc vàng rơm cùng với thân hình cao gầy này có thể nói là rất thân quen với anh em nhà Snowflake. Lần nào đến ca trực của Hannes thì hai anh em đều leo lên tường thành khiến ông chú này phát bực không biết bao nhiêu lần, mắng chúng thì đúng là như...nước đổ đầu vịt!
Phập!
"Xong, cây cuối cùng" Gray vuốt mồ hôi trên trán, lại nhìn qua nhỏ em lười hơn mèo kia, anh thắc mắc tại sao sống chung với Silver ở thế giới trước lại không để ý cái lười siêu cấp từ trong ruột ngấm vào da của cô chứ?
Anh lại gần gốc cây, ngồi xuống cạnh chỗ cô nằm, thở dài một hơi. Chợt một chai nước và một cái khăn ướt đưa đến trước mặt Gray, anh nhìn qua, Silver vẫn nằm nhắm mắt nhưng một tay đưa cho anh nước và khăn. Gray cầm lấy, uống một hơi nước rồi lấy khăn lau mặt. Đột nhiên cô mở miệng: "Bữa trưa với chén bát hôm nay để em lo."

YOU ARE READING
[ĐN ATTACK ON TITAN] ĐẾN ĐÂU CŨNG LÀ MẠT THẾ
FanfictionNơi đó là mạt thế... Xuyên qua đến thế giới này cũng chính là mạt thế... Nhưng tại sao lại khác biệt vậy... Họ vẫn chiến đấu... Dù thất bại nhiều lần... Dù lũ quái vật đó luôn khiến họ phải sống trong sự sợ hãi... Họ vẫn vùng lên chiến đấu... ...