Chương 1

19.3K 600 100
                                    

  Đường Yên khẽ cử động tay, cơ thể truyền đến từng trận đau nhức, mũi ngửi được mùi máu tươi nhàn nhạt, mở mắt nhìn hoàn cảnh lạ lẫm bốn phía, giật mình phát hiện bản thân đang ở trong một phòng bệnh màu trắng.


Phòng không lớn, khoảng tám mét vuông, một cái giường, một cái bàn.


Bắt cóc? Trả thù? Cosplay? 


Các loại ý nghĩ nhanh chóng xẹt qua trong đầu Đường Yên, tầm mắt rơi vào hai tay đặt trên đệm mỏng, trắng noãn tinh tế, này, làm sao có thể? Tại sao không thấy ba vết sẹo hung dữ trên cổ tay trái nữa?


 Thân là một nữ quân nhân bộ đội đặc chủng, cô vẫn lấy làm kiêu ngạo... Vết sẹo đối với cô mà nói đúng là vinh dự lớn nhất. Cúi đầu vừa nhìn, khóe miệng giật giật, ngực cup 34D không còn... Ngực phồng lên hai cái bánh bao nhỏ, trên cánh tay phải, chỗ trán quấn đầy băng gạc, khó trách tỉnh lại lại ngửi được mùi máu tươi nhàn nhạt?


Không thích hợp!


Đường Yên cấp tốc tỉnh táo lại, thân thể này không đến hai mươi tuổi, khung xương mềm yếu, vừa nhìn liền biết không trải qua bao nhiêu rèn luyện, cơ bắp mềm nhũn co dãn chứ không phải thân thể mạnh mẽ hữu lực của cô.


Xuyên không!


Đột nhiên, Đường Yên nhớ tới cái từ này, sau khi kết thúc nhiệm vụ cô đều ở nhà đọc không ít tiểu thuyết trên mạng, xuyên không, sống lại cô cũng không xa lạ gì, loại tình huống này hẳn là xuyên không.


Nghĩ rõ ràng trước sau Đường Yên rất nhanh tiếp nhận hiện thực, cô là một cô nhi, bị lão đầu nhặt được, lão nhân là một quân nhân xuất ngũ, từ nhỏ cô liền theo quân nhân rèn luyện, lúc mười tám tuổi thuận lợi trở thành bộ đội đặc chủng. Ba năm trước đây, lão đầu cơ tim tắc nghẽn đi rồi, cô cũng không còn vướng bận.


Đường Yên thích xem tiểu thuyết, không hạn chế bất luận loại nào, huyền ảo, cổ ngôn(chắc là ngôn tình cổ đại), thi đấu thể thao... 


Cô thức đêm đọc từ đầu tới cuối một cuốn tiểu thuyết theo trào lưu thăng cấp, nữ chính mang ánh sáng vô địch một đường thăng cấp ở mạt thế, cuối cùng cùng với nam chính hạnh phúc viên mãn bước vào kỷ nguyên mới... Trong tiểu thuyết ngoại trừ nữ chính, mấy nữ phụ người qua đường không một ai có kết cục tốt. 


Đến chương 3: Nữ phụ vật hi sinh trùng tên với cô, nhất thời tức giận, châm chọc hai câu, không nghĩ vừa tỉnh ngủ cảnh còn người mất.


Xoa thái dương đau nhức, nhìn thoáng qua căn phòng bố trí hiện đại, hẳn không phải là cổ đại...


Lúc đầu cho là bắt cóc hoặc trả thù, suy nghĩ lại, liền phát hiện sự tình không thích hợp, nghiêng tai lắng nghe nhận thấy bên ngoài có không ít người đi lại, dựa vào đầu giường bằng sắt lạnh lẽo, "ầm" một cái, trong đầu chợt nổ tung, trước mặt hiện lên từng màn cảnh tượng, Đường Yên nắm chặt khăn trải giường dưới thân, giọt mồ hôi to bằng hạt đậu chậm rãi chảy xuống từ thái dương...

NHẬT KÝ THĂNG CẤP CỦA NỮ PHỤ Ở TẬN THẾ - Thủy Qủa Mộ TưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ