Quyển 13(C1-C10)

68 1 0
                                    

CHƯƠNG 1: Phim kinh dị cuối cùng

  Quyển 12 - Ma cốc

Đây là một tiểu trấn bị sương khói đậm đặc bao phủ.

Nơi nơi đều là kiến trúc rách nát, cây cối héo rũ. Trên bầu trời, mây đen vần vũ, so với sương mù bắc phương Trung Quốc còn đáng sợ hơn.

Trung tâm trấn có một cái xích đu, lúc này đang phát ra từng tiếng "kẽo cọt" "kẽo cọt", nhẹ nhàng lay động.

Bất luận là nơi nào cũng đều không thấy bóng dáng một ai.

Ở phía cuối con phố, trong một căn nhà cổ xưa.

Một nam tử trung niên râu ria đầy mặt ngồi ở kia, thở ra từng đợt khí ồ ồ.

Trên ngực hắn được băng bó vởi một lớp vải trắng bị nhuốm máu.

Trong tay hắn đang gắt gao xiết chặt một thứ gì đó.

"Cuối cùng...... Có thể tiến vào rồi."

Hắn mở lòng bàn tay ra, trong tay hắn... chính là một viên xúc xắc màu xám. Trừ mầu sắc có điểm quái dị thì không khác gì xúc xắc đánh bạc bình thường.

Nhưng lúc này hắn đột nhiên nghe thấy có tiếng động phát ra!

Đó là...... Tiếng bước chân sao?

Hắn thu thân thể lại, sau đó lén nhìn ra bên ngoài qua cái cửa sổ đã bị vô số tro bụi đeo bám. Từ nơi này, miễn cưỡng có thể nhìn thấy cái xích đu đang lay động bên kia.

Bên ngoài không có người.

Nhưng hắn không dám có chút chủ quan, ở nơi này, chủ quan chính là tử vong.

Thật lâu sau, hắn lại nhìn về phía xúc xắc trên tay.

Nếu không thể xác nhận an toàn, hắn không dám dễ dàng ném xúc xắc trên tay xuống. Một khi ném xuống, hắn nhất định phải rời khỏi.

Nam tử trung niên lại nhìn ra bên ngoài, nhưng lần này... hắn trợn trừng hai mắt!

Trong lớp sương mù dày đặc, trên chiếc xích đu kia, rõ ràng ngồi một người! Người kia còn nhẹ nhàng đưa đẩy xích đu!

Bởi vì sương mù quá dầy khiến hắn không nhìn rõ lắm hình tượng người kia, chỉ là, một loại cảm giác sởn tóc gáy bắt đầu lan khắp toàn thân.

Không thể đi ra...... Hiện tại không thể đi ra!

Hắn nhanh chóng rời xa cửa sổ. Đem toàn bộ thân thể cơ hồ dán trên mặt đất, một chút cũng không bận tâm lớp tro bụi dầy cả tấc bên dưới. Hiện tại sinh tử mới là quan trọng nhất!

Hắn rón ra rón rén di chuyển về phía tầng hầm ngầm.

Cửa tầng hầm ngầm chỉ khép hờ, hắn mở cửa, theo cầu thang đi xuống.

Đi xuống phía dưới, hắn liền nhìn thấy một màn cực kỳ quỷ dị.

Vài bộ hài cốt nằm la liệt trên sàn nhà, thoạt nhìn thật đáng sợ!

Bất quá, hiện tại nam tử cũng bất chấp điều này.

Hắn tìm kiếm ở tầng ngầm, chỉ có một cái rìu, đơn giản có thể coi như vũ khí.

Sau khi nắm vũ khí trong tay hắn mới cảm thấy an tâm đôi chút.

"Không thể chết...... Ta tuyệt đối không thể chết ở đây!"

Vừa nói hắn vừa lôi từ trong túi áo ngực ra một cái chai nhôm. Đem nắp đậy mở ra, hắn dốc vào miệng một ngụm rượu mạnh, vị cay xộc thẳng lên đầu. Trong hoàn cảnh như thế này, uống rượu dường như là hành động không sáng suốt, thế nhưng lại giúp hắn có thêm can đảm, chống lại cái lạnh.

Hắn ôm lấy vết thương trên ngực, xách rìu đi về phía cầu thang hướng lên trên.

Hiện tại, chỉ còn lại có một mình hắn.

Ở trong này, vĩnh viễn chỉ có thể đi về một hướng, chính là phía tây. Nếu đi về bất cứ một hướng nào khác, như vậy sẽ bị nguyền rủa buông xuống, nghênh đón tử vong.

Điều này được thực nghiệm bởi máu tươi của rất nhiều người.

Hương vị rượu cay nồng khiến yết hầu hắn có cảm giác nóng cháy, ngược lại làm sợ hãi trong lòng hắn tiêu tán đi một chút.

Mở cửa tầng hầm, hắn lần nữa tiến vào bên trong phòng, sau đó rón ra rón rén đi về phía cửa sổ, nhìn nhìn. Mà lúc này...... cái xích đu bên ngoài vẫn tự động đung đưa, chỉ là bóng người ngồi đó đã biến mất.

Điều này làm trong lòng hắn căng thẳng!

Cầm chắc cái rìu, hắn đi động về một hướng khác trong phòng.

Thời điểm bước ra khỏi phòng, đứng bên ngoài hành lang hắn nhìn thấy một màn làm hắn sợ hãi không thôi!

Ở đầu bên kia hành lang, cổng lớn... cư nhiên mở toang.

Hơn nữa, mặt đất trên hành lang rõ ràng có dấu chân lưu lại! Trong ngôi nhà này nơi nơi đều là tro bụi, muốn không lưu lại dấu chân là một điều rất khó khăn.

Lúc này, nam tử chỉ cảm thấy trái tim dường như bị đập cho một kích, hắn lập tức xiết chặt cái rìu trong tay!

"Là cái gì...... Cái gì? Thương Bạch nữ vu? Hay là...... Tử hồn?"

Dấu chân kia kéo dài đến trước một cánh cửa liền biến mất. Mà lúc này, hắn cách cánh cửa kia chỉ có vài mét!

Rạp Chiếu Phim Địa NgụcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ