Seung Ri thất thần thân

763 58 0
                                    

Bữa ăn sáng qua đi, Lee Seung Ri ngơ ngác được Kwon Ji Yong tận tình hộ tống về đến tận kí túc xá. Hơn thế nữa, lại còn được khuyến mại thêm một nụ hôn trên trái cùng với nụ cười dịu dàng của anh, khiến cho bộ não của Seung Ri như nổ tung. Cái... cái quái gì đã diễn ra vậy??!

...

"Này này anh trai, cả đêm hôm qua không về, sáng này trở lại mặt mày ủ rũ, lúc lại quăng gối, thế là thế nào hả?"

Lee Hana thật không thể chịu đựng thêm, hùng hổ kéo tai ông anh già đang ngu ngơ của mình, chỉ hận không thể tát một cái cho Seung Ri tỉnh ra. Đừng có nói hôm qua uống rượu nhiều quá, nên bị rượu cho úng não luôn rồi nhé?

"Lee Hana..."

"Hả?"

"Nếu như hay nhớ về một người, thường hay suy nghĩ về một người, muốn gặp mà không dám gặp, vậy là như thế nào?"

"Thì đương nhiên là anh thích người ta rồi chứ còn gì nữa... Này anh trai già, anh đang thích ai rồi hả? Ơ, đừng có đi chứ! Seung Ri oppa!!!!!"

Hana nhìn theo bóng Seung Ri lững thững bước vào phòng, nhăn mày. Chuyện gì đã xảy ra vậy? Ai đã làm cho anh trai cô bị thế này? Chẳng có nhẽ lại là...?

...

"Lee Seung Ri!!!! Cậu đang ở đâu thế hả????"

Tiếng hét của Dae Sung như muốn xuyên thủng màng nhĩ của Seung Ri, đánh thức cái đầu đang bay lơ lửng của cậu. Seung Ri giật mình, hôm nay là chủ nhật, không phải ca trực của cậu mà?!

"Em đang ở nhà. Dae Sung hyung, hôm nay là chủ nhật, không phải ca trực của em?"

Seung Ri dè dặt hỏi. Đáp lại cậu là hơi thở phì phò của Kang Dae Sung:

"Ai bảo cậu đi làm? Mau mau đến nhà tôi rước Kwon Ji Yong nhà cậu về hộ cái. Sáng ngày ra đến gõ cửa nhà người ta kéo chồng người khác đi quán bar là thế nào? Hôm qua Seung Hyun nhà tôi mãi mới trốn được rượu đấy, đừng để cho tên mọt rượu kia kéo anh ấy đi nữa!!!!!"

Nghe xong, Seung Ri nhăn mày. Từ bao giờ mà quan hệ của cậu với Kwon Ji Yong đã tăng đến mức "người nhà" vậy? Hơn nữa anh ta đến kéo Choi Seung Hyun đi thì có nửa xu quan hệ gì với cậu vậy?

"Hyung, em và anh ta..."

"Đừng có bảo là không có quan hệ, qua đêm với nhau rồi mà còn không có vấn đề gì à? Nhanh đến đưa người về, không tháng này tôi trừ hai mươi phần trăm lương của cậu. Thế nhé, cúp máy đây!"

"Rụp!"

"Dae Sung hyung! Dae Sung hyung!!!!"

Nhìn màn hình điện thoại bị ngắt kết nối, Seung Ri đau khổ tột cùng. Tại sao, tại sao cậu lại có một tên trưởng khoa ác ma như vậy chứ? Và tại sao, tên Kwon Ji Yong đáng ghét đó cứ đe dọa đến ví tiền của cậu vậy ahhhh???!

...

Sau một loạt công tác "đánh, rửa, cởi, mặc" trong vòng có mười năm phút, Seung Ri nhanh chân chạy xuống gara, lấy xe phóng đi. Không phải cậu vì Kwon Ji Yong đâu, mà là vì lương tháng của cậu, tất cả là vì lương tháng này của cậu thôi!

[Nyongtory] Bác sĩ, Tôi Muốn Khám Bệnh!Donde viven las historias. Descúbrelo ahora