Chương 2

888 51 3
                                    


Phòng nghị sự.

Một nhóm đông chiến sĩ mới từ chiến trường xuống được phân trạm trong phòng khách hai bên, họ mắt lạnh nhìn tên tù binh bị bắt đang ngồi trong đại sảnh.

Đó là một tên tù binh đặc biệt, sở hữu khí chất giống vương tử Tỳ Mộc. Cái tên đó có một mái tóc phách lối màu đỏ, cùng vẻ mặt băng lãnh tận xương, thần sắc cao ngạo. Hắn không bị thương tích gì, bọn họ trực tiếp dùng sung phun sương mê để bắt hắn. Dùng điện tử còng tay đem hai tay trói ở sau lưng, đầu gối của hắn còn bị trang bị lắp ráp nghiêm phạt, khiến cho hắn quỳ xuống đất.

Nơi đây tất cả mọi người đều biết hắn. Hơn nữa hận hắn.

Hắn là Tửu Thôn, quân liên minh Thống soái tối cao, đế quốc phe đối thủ từng chiến đấu một mất một còn, không biết có bao nhiêu quân đế quốc đã từng chết dưới kế hoạch của hắn. Hiện tại tất cả mọi người đang chờ xem kịch vui, mọi người khe khẽ bàn luận lấy, trong đại sảnh tràn ngập khí tức hưng phấn.

Cửa phòng khách mở ra, mọi người đồng loạt yên tĩnh lại. Tỳ Mộc cước bộ sinh gió mà đi tới, áo choàng đỏ ở sau người phiêu động. Hắn liếc mắt liền thấy được tên kia quỳ trong đại sảnh, liền đi nhanh đến trước mặt của hắn. Vô số ánh mắt nhìn chằm chằm hai người họ.

Tửu Thôn thấy được một đôi giày đi tới trước mặt, nhưng không thèm ngẩng đầu. Vương tử thu liễm thần sắc mong đợi, làm ra tư thế ngạo mạn bình thản mà lạnh giọng nói: "Ngẩng đầu".

Tửu Thôn mặc kệ hắn, còn cười lạnh một tiếng.

Tỳ Mộc ngẩn ra, coi như là quân liên minh đại tướng quân, hiện tại cũng chỉ là chính là một tù nhân, lại vẫn dám như vậy khiêu khích hắn. Hắn trong mắt lộ ra bị mạo phạm cảm thấy không vui, ngồi xổm xuống, nắm cằm Tửu Thôn, khiến cho hắn ngẩng đầu. Tửu Thôn lạnh lùng nhìn thẳng hắn. Cho dù là hãm sâu trại địch, hắn thoạt nhìn vẫn lãnh tĩnh mà cao ngạo, mắt phảng phất nhìn xuống con kiến hôi vị vương tử kia.

Ngửi được khí tức đối phương trên người, Tỳ Mộc nhíu mày một cái.

Đối phương cũng là một dạng Alpha, giống như hắn. Hai Alpha chỏi nhau, Tỳ Mộc chán ghét mùi vị Alpha tán phát.

Tỳ Mộc buông tay ra, nói: "Ta thưởng thức cường giả..."

"Không chấp nhận bất kỳ điều kiện gì." - Tửu Thôn cắt đứt hắn, "Chính là tiểu quốc."

Lần đầu có người dám lỗ mãng như thế mà cắt đứt lời của hắn! Tỳ Mộc vừa sợ vừa giận, trừng mắt nhìn tên tù binh bị bắt không biết điều, siết chặt nắm tay.

Hắn thân là Vương Tử, tự mình qua đây chiêu an, đối phương không chỉ có không cảm kích, còn nói lời nhục nhã. Tỳ Mộc phải trấn an khí lực rất lớn mới có thể không có tại chỗ hạ lệnh xử tử hắn, nhưng người này phải được giáo huấn...! Phải...!

Trong lúc tức giận, có một điều hiện lên trong tâm trí Tỳ Mộc, hắn muốn, trên mặt hiện lên một nụ cười kì quái.

"Xem ra đại tướng quân chê chúng ta chiêu đãi không chu toàn." - Hắn xoay người hỏi bộ hạ, cặp mắt màu vàng hổ phách sáng lên, "Lần trước các ngươi ai nói nghiên cứu ra cái loại thuốc, cái mà... Đem Alpha cưỡng chế cải tạo thành Omega . Hỏi khoa nghiên cứu mượn một ít qua đây, ta cảm thấy ta tại đây có thể sử dụng được. "

Mọi người dưới sảnh náo động.

Tỳ Mộc cười đến rất thuần khiết, lén liếc mắt một cái, Tửu Thôn vẻ mặt nhàm chán nhìn hắn. Phản ứng này khiến Tỳ Mộc tức giận trong lòng, nhưng nghĩ lại, người này không đắc ý được bao lâu rồi, trong lòng liền vội vàng hơn một chút.

[Âm dương sư đồng nhân] [Tửu Tỳ] Tranh giành quyết đấuWhere stories live. Discover now