Chương 41

5.1K 404 51
                                    

Gần một năm trôi qua, Trịnh Hạo Thạc đã dần quen với thân phận mới. Trịnh phu nhân đối với việc con trai không thể nhớ lại những thứ trước đây cũng lực bất tòng tâm, không muốn ép uổng làm gì nữa. Trái lại nhìn con trai trưởng thành không ít, lại còn làm trợ lí của Kim Tại Hưởng, giúp cho Kim Đại Phát không ít việc, bà cảm thấy hài lòng, nghĩ quả thật là trong cái rủi có cái may.

Phác Chí Mẫn đã được chuyển sang một phòng làm việc riêng dưới tầng 29. Trước đây Phác Chí Mẫn làm việc ở mé tầng 30, cách văn phòng chỉ có một bức tường mỏng không hề cách âm chút nào. Cậu vẫn thường nghe thấy những âm thanh lạ khó mở miệng, khiến cả người Chí Mẫn cả ngày uể oải mất hết cả tinh thần, làm việc không hiệu quả một chút nào hết. Đỉnh điểm nhất là một lần Chí Mẫn vào phòng đưa tài liệu cho sếp nhưng quên không gõ cửa, vậy là liền thấy ngay quần tổng giám đốc phu nhân đã bị tụt đến đầu gối, để lộ ra các mông tròn mẩy trắng muốt. Chí Mẫn nhớ mang máng lúc ấy cậu đã không kiềm chế được mà hét lên một tiếng, đóng sầm cửa lại rồi tan ca phi về thẳng luôn nhà.

Ông trời ơi, con là trai thẳng như gậy sắt, cớ sao ông lại trêu ngươi con như vậy. Nếu Chí Mẫn biến thành cong, cậu nghĩ không biết có nên lập mưu cướp vợ tổng giám đốc không nữa. Cái mông Hạo Thạc, ừm....nhìn trắng mịn ngon lành thật a.

Sau lần đó, Trịnh Hạo Thạc đến tìm Phác Chí Mẫn, mặt mũi đỏ bừng nói rằng Tại Hưởng đã sắp sếp cho cậu một văn phòng riêng ở tầng dưới rồi, cậu có thể chuyển xuống làm việc ở đó. Phác Chí Mẫn xúc động đến rơi cả nước mắt, thiếu nước quỳ xuống dưới chân tổng giám đốc phu nhân dập đầu 10 cái tạ ơn.

Bộ phim tình yêu công sở nóng bỏng này cậu quả thật không còn cách nào xem tiếp được nữa. Cậu còn trẻ, cậu cần trong sáng, phải trong sáng...Thật trong sáng..

Một buổi tối nào đó, Kim Tại Hưởng hùng hục không ngừng ra vào trên người Trịnh Hạo Thạc. Cậu hỗn loạn rên rỉ đến khản cả giọng, vật nhỏ đã bắn nhiều đến nỗi không còn cương lên nổi nữa, mềm nhũn đáng thương xóc nảy trong không khí.

Tình sự đi qua, Kim Tại Hưởng ôm người kia dựa vào ngực, đưa tay nhẹ nhàng vén mấy sợi tóc ướt nhẹp mồ hôi đang dính vào trán cậu.

_Tôi sắp phải đi Pháp.

Trịnh Hạo Thạc ngẩng đầu lên nhìn hắn chằm chằm. Rồi sao nữa, nói tiếp đi.

_Em nhìn tôi như thế làm gì?- Kim Tại Hưởng cười cười, vuốt ve đôi má trơn mịn của người kia- Tôi đi công tác, 2 tuần sau sẽ trở về.

_Cậu đi với ai??

_Chí Mẫn. Chí Mẫn thông thạo tiếng Pháp, đi cùng sẽ rất thuận tiện (Bangtan trong đây giỏi tiếng nước ngoài vleu. =))))))

Lòng Trịnh Hạo Thạc bỗng nhiên có chút không vui khó chịu. Cậu rầu rĩ nghĩ sao Tại Hưởng không đi công tác ở Mĩ nhỉ, như vậy là cậu đã được đi cùng rồi. Hoặc giả như nếu cậu biết được nhiều ngoại ngữ hơn nữa, cậu sẽ có thể đi cùng hắn đến bất kì nơi nào trên thế giới.

_Em sao thế??

_Tôi...đi cùng được không??

Kim Tại Hưởng ha ha cười thành tiếng, không tự chủ được véo cái mũi nhỏ của Trịnh Hạo Thạc. Bảo bối này, sao lại đáng yêu như vậy chứ??

[VHOPE]  Kháo, sao tôi lại là thụWhere stories live. Discover now