[Dũng Trọng Fanfic] Đoản văn: Anh, em yêu anh!

572 55 2
                                    




Bịch.

Trọng vứt balo sang 1 bên, thả người xuống giường, mặt nặng như treo cả tấn đá. Cậu vùi đầu vào chăn, để chừa ra ngoài mỗi cái mũi cao và đôi môi xinh xẻo. Để thở - mục đích chỉ có vậy. Trọng muốn trốn cả thế giới này, Trọng không cần ai hết, Trọng ghét mọi người, ghét cả tháng 9 này luôn.

Có cái gì đó cuồn cuộn trong lòng Trọng. Cuộn đó bắt đầu trải thành mái tóc hớt cao, thành đôi mắt mí lót, rồi nhẹ nhàng biến thành nét cười của Dũng. Bùi Tiến Dũng. À, cái gã này đây, biết rõ ràng mười mươi chỉ còn hôm nay nữa thôi là 2 đứa xa nhau, mỗi đứa về 1 CLB rồi chẳng biết khi nào mới gặp lại, thế mà mặt cứ tỉnh queo, tươi cười phớ lớ. Trọng ghét Dũng.

Trọng lần tìm điện thoại. Bây giờ là 3 giờ sáng, lễ mừng công đã kết thúc từ lâu. Lòng cậu cứ chộn rộn, cầm điện thoại lên rồi lại đặt xuống, vừa muốn làm gì, lại chẳng muốn làm gì. Tức mình, cậu vò đầu thành 1 đám như tổ quạ.

Cạch. Tiếng cửa phòng bật mở. Dũng đã về.

Trọng úp ngay điện thoại xuống giường, mắt nhắm chặt, hơi thở tự động phả ra nhè nhẹ như đã ngủ say lắm. Bất giác, mé bên kia giường bỗng lún xuống một cái. Giày trên chân cậu được bàn tay ai đó nhẹ nhàng tháo ra, lại cởi luôn cả tất. Sau cùng, người ấy lại tặng kèm cho 1 cái đánh nhẹ: "Không mê được cái nết này. Anh chiều em quá rồi".

"Ừ đấy, nết em như thế đấy, anh muốn sao" - Trọng bất ngờ lật người lại, giọng cao vút lên vài quãng, báo hại tim Dũng suýt nhảy ra ngoài một phen. Môi cậu trề ra, mày cau lại. Biểu hiện đúng tinh thần của câu nói: "Trọng hiền, hiền như con hổ".

"Lại đây anh ôm" - Dũng chẳng thèm nói nhiều, anh thừa biết tính trẻ con này của Trọng. Nói rồi Dũng kê gối cao lên, 1 tay kéo Trọng ngả đầu vào tay mình, một tay tìm lấy lưng cậu. Trọng ấy à, vùng vằng thế thôi nhưng lại dễ mủi lòng, dễ giận dễ quên.

"Anh không cần em, em cũng không cần anh nữa" - Giọng Trọng quả quyết, hất tay anh ra.

"Em nói lại lần nữa xem" - Dũng dùng chất giọng trầm đặc trưng Hà Tĩnh của mình chất vấn Trọng. "Em quay mặt lại đây nói một lần nữa anh xem".

Bên kia vẫn im lặng. Tim Dũng hẫng đi một nhịp.

Ảnh: Born to dear, here 4 Bùi Tiến Dũng

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Ảnh: Born to dear, here 4 Bùi Tiến Dũng.

Dũng nhổm hẳn người lên, kéo ngược Trọng vào lòng. Cả thân hình ấm sực của người ta đè lên Dũng, mấy sợi tóc còn vương mùi gel chọc vào mặt anh, ngứa ngứa nhưng lại dễ chịu. Thơm nhẹ lên tai người thương một cái, hai cái, thơm cả vào má mà vẫn không thấy có phản ứng gì. Hơi lì rồi đấy!

Anh, em yêu anh!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ