Cô bé nói: "Anh là kẻ cố chấp"

2.5K 241 10
                                    

6,

Nakajima Atsushi bị Izumi Kyouka phạt nằm trên giường không cho bước chân xuống đất một dù chỉ một tí ti, sau khi cô bé nghe Atsushi kể lại đầu đuôi ngọn ngành.

Hanahaki. Kyouka cắn môi ngẫm nghĩ.

Trong đầu Kyouka chỉ nghĩ đến duy nhất một từ này. Còn gì có thể lí do vì sao Atsushi lại ho ra những cánh hoa nữa không?

Kyouka vò đầu, tình yêu ấy phải mãnh liệt đến mức nào mới có thể ươm mầm đoá hoa nơi cuống phổi của anh ấy?

Và Atsushi phải kém may mắn, hay nói đúng hơn là bất hạnh đến mức nào, khi mà lần đầu tiên biết yêu lại phải nếm qua tư vị đau khổ như thế?

Kyouka kéo chăn cho Atsushi, nhân tiện hỏi rằng: "Người kia là ai thế?"

"..." Atsushi dường như không muốn trả lời, mím mím cánh môi: "Em không cần lo lắng về điều đó..."

"Sao có thể không lo lắng chứ?!!" Kyouka cắt ngang câu nói của Atsushi, như thể vỡ oà mà hét lên: "Atsushi-san lúc nào cũng như thế cả! Anh có bao giờ nghĩ đến chuyện gì sẽ xảy ra với mình không? Sao anh cứ luôn lo lắng cho người khác thế? Anh làm ơn nhìn lại chính mình đi! Anh hãy quan tâm chính mình hơn đi... mà... quan tâm mình hơn đi...!"

Càng nói, giọng của Kyouka càng nghẹn ngào, sau cùng, cô bé nhào vào lòng Atsushi sụt sùi nức nở, hai cánh tay ôm chặt lấy cậu như thể sợ cậu tan biến đi mất, trong tay chỉ còn lại không khí như quãng thời gian tăm tối lúc trước.

Kyouka sợ, rất sợ. Cô bé sợ một mai Atsushi sẽ giống như cha mẹ của mình, biến mất ngay trước mặt mà chẳng thể làm gì. Cảm giác ấm áp mà cô bé đang có lần nữa hoá thành sự lãnh lẽo bao trùm lên ruột gan.

"Ky, Kyouka-chan..." Atsushi sao lại không biết Kyouka nghĩ gì. Cậu vội vàng vỗ về cô bé: "Nào, đừng khóc nữa, anh thương..."

"Một lần ở tàu điện lúc cứu em, một lần với cái cô Lucy kia, và còn rất nhiều lần khác nữa mà em không biết, Atsushi-san, anh có bao giờ nghĩ cho bản thân mình chưa?"

7,

'Anh có bao giờ nghĩ cho bản thân mình chưa?' à?

Chà, Atsushi cảm thán, cậu nhớ là đã có. Atsushi sợ hãi trước nhiều thứ. Atsushi sợ cái chết cận kề khi mình đang làm nhiệm vụ, cũng sợ hãi mình là gánh nặng cho mọi người, sợ hãi vì mình mà người khác phải gặp nguy hiểm...

Cũng nhiều lắm ấy chứ? Nhưng khi ấy Atsushi chẳng thể nói được lời nào, cậu chỉ biết, Kyouka khóc rồi. Cô bé lại khóc, một lần nữa, vì cậu. Nó khiến cậu cảm thấy ray rứt.

"Atsushi-san" Kyouka đẩy cửa bước vào, trên tay là một chén cháo.

Atsushi cười khổ sở: "Làm phiền em quá, Kyouka-chan."

Kyouka giả vờ như không nghe thấy, đặt chén cháo vào tay Atsushi, nói: "Nếu anh biết thế thì hôm nay làm ơn hãy nằm yên trên giường đi."

You've reached the end of published parts.

⏰ Last updated: Dec 21, 2021 ⏰

Add this story to your Library to get notified about new parts!

(BSD/AkuAtsu) Unrequited LoveWhere stories live. Discover now