Tô Linh Linh nghe thấy lời này, tim lại bắt đầu nhảy loạn, chỉ phải giơ không bàn tử (ý chỉ tỷ ấy không nói về đề tài này nữa) về phía tú bà đang ồn ào, muốn mượn ăn để bình ổn lại phần cảm giác quái dị kia. "Đại nương, điểm tâm đã hết, ta còn muốn ăn."
"Lão nương mở thanh lâu!"
"Ta cũng không ăn điểm tâm không trả tiền, đều có trả tiền." Tô Linh Linh đúng lý hợp tình cãi lại.
"... Ta đi tiếp đón khách, ngươi cứ từ từ ăn điểm tâm của ngươi đi." Quăng cho nàng một cái xem thường thật to, sau khi phân phó hạ nhân đem thêm điểm tâm lên Hạ đại nương liền lắc mông đến một bên tiếp đón khách.
"Ta tốt xấu cũng là khách, thái độ phục vụ của Hạ đại nương thật kém cỏi." Tô Linh Linh tức giận hướng về bóng dáng của tú bà làm cái mặt quỷ.
Long Kí Vân tựa lưng vào ghế ngồi, cười như không cười nhìn thê tử, "Nàng làm sao có thể đến loại địa phương này để ăn điểm tâm?"
"Bởi vì một cái sai lầm xinh đẹp."
"Sai lầm xinh đẹp?"
"Ừ." Nàng cười híp mắt."Có một năm ta mặc nam trang đi ngang qua trước cửa Lạc Phượng các, mơ hồ bị hai tỷ tỷ kéo vào cửa."
"Sau đó cảm thấy tò mò nên cũng an vị."
Vẻ mặt nàng kinh ngạc. "Ngươi làm sao mà biết?"
Long Kí Vân buồn cười. "Bởi vì nàng thoạt nhìn chính là người sẽ làm như vậy."
"... "
"Điểm tâm nơi này ăn ngon thật sao?"
Hưởng thụ ánh mắt giận dữ của tiểu nữ nhân bên cạnh, hắn tự ý đưa tay hướng về phía đĩa điểm tâm vừa mới đem lên, cầm một khối đưa vào trong miệng, hương hoa lài thanh nhã nhất thời khuếch tán ở trong miệng, điểm tâm mềm mại cơ hồ vừa vào liền tan, nhưng vẫn còn lưu lại mùi hương.
"Thế nào thế nào?" Bộ dang vội vàng của nàng giống như nàng mới là tác giả của phần điểm tâm này.
"Không nghĩ đến nương tử lại là người ham ăn." Dừng một chút, hắn cười, "Ăn thật ngon."
Nàng vui vẻ cười "Cho nên ta mới nói trong phủ không có điểm tâm ta muốn ăn."
"Ừ." Hiện tại hắn hoàn toàn đồng ý, nhưng vẫn như cũ tin tưởng ăn điểm tâm mà nàng nói chỉ là nàng lấy cớ khi gặp chuyện thôi.
Hơi hơi rũ mắt xuống, trong lòng Tô Linh Linh âm thầm tính toán. Thanh lâu là nơi long xà hỗn tạp, ở trong này thoát thân rất dễ dàng, chỉ cần đá hắn đi là được...Thich*Truyen*VN
Long Kí Vân cứ một ngụm một ngụm ăn điểm tâm, ánh mắt hắn nhìn như đang thưởng thức oanh oanh yến yến trong lâu, kì thật vẫn lưu tâm đến người bên cạnh.
Hắn sớm nói qua, muốn bắt lại tiểu thê tử này là chuyện không dễ dàng, bất quá, hắn cũng thích thú, dù sao cuộc sống bình tĩnh quá mức rất không thú vị!
Kết cục của uống nhiều nước trà tự nhiên là phải đi thăm nhà vệ sinh.
"Lý do không chê vào đâu được như vậy, chung quy không có sai sót gì chứ?" Cước bộ nhẹ nhàng, Tô Linh Linh vui vẻ đi ngang qua nhà xí, hướng về phía cửa sau của Lạc Phượng các mà mình đã rất quen thuộc.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Ngôn-Hoàn] Vương Gia Sợ Vợ
Short StoryTên truyện: Vương gia sợ vợ Tác giả: Cầu Mộng Số chương: 23 chương Thể loại: Ngôn tình, HE Tình trạng: Toàn văn hoàn