tìnhca.mp3

228 17 16
                                    

by ttamarrindo@ao3

đại khái là: brian rất cần người thể hiện bài hát của cậu. tiếc thay, jae không thích nhạc buồn.

***

“thật đấy hả anh? lại nữa?”

brian chớp mắt sực tỉnh. có vật thể gì màu hồng nhạt hiện ra mờ ảo trước mắt, cách chừng vài inch, khả năng cao là khuôn mặt của wonpil. từ hai đường chân mày nhăn tít lại thế này, thêm tiếng thở dài thườn thượt như kia, brian nghĩ cậu đoán đúng rồi.

“mấy giờ rồi?” cậu lẩm bẩm. một bên má cậu đè lên vật gì bằng nhựa không thoải mái chút nào, mắt cay và ngứa như điên. brian lười nhác lia mắt nhìn một lượt xung quanh. cậu đang ở trong studio, vậy nên bộ dạng này của cậu là hết sức bình thường. có điều wonpil cũng đang ở đây, hai tay chống hông và mặt đầy vẻ lo lắng, chuyện này thì – thật ra cũng bình thường nốt, nhưng giờ brian mới nghĩ ra.

“anh hứa với em anh sẽ không như thế này nữa mà,” wonpil thở dài, nhăn mũi cúi xuống nhặt mấy vỏ bánh burger vương vãi khắp sàn. cậu ném chúng vào giỏ rác, rồi lại thở dài lần nữa khi nhận ra trong giỏ rác cũng đầy ụ mì ly rẻ tiền mà kiểu gì cũng là brian mua về từ cửa hàng cuối phố. “chuyện này phải chấm dứt liền đi.”

“đây gọi là chu trình sáng tạo,” brian thều thào bằng giọng ngái ngủ nhừa nhựa. lúc này cậu không có tâm trạng để nghe thuyết giáo, hoàn toàn không khi mà cậu mới chỉ ngủ được có ba tiếng đồng hồ – có khi còn ít hơn – và đang thiếu hụt trầm trọng hàm lượng caffeine trong cơ thể, suy nghĩ tử tế được còn khó, chứ đừng nói đến chuyện phân bua.

“đây là mấy trò tổn hại sức khỏe, chỉ có thế thôi,” wonpil càu nhàu, brian vờ như cậu chẳng nghe thấy gì. cậu biết wonpil có cái lý của nó, cậu có ngốc đâu, nhưng trước mắt thì cậu cũng không có ý định đối mặt với vấn đề của bản thân.

brian gần đây có cố gắng tập bỏ đi những thói quen xấu; có thử ăn uống những thứ khác ngoài mì ăn liền ở cửa hàng cuối phố, về nhà ngủ thay vì nằm vật vạ trên chiếc ghế da cũ kĩ ở studio, tắm thường xuyên hơn. những chuyện tương tự như vậy.

cậu đã hứa với wonpil là cậu sẽ cố và đúng là cậu đang cố mà, một cách thật tâm, nhưng brian lại phát hiện ra rằng cậu có hiệu suất tốt nhất khi ở trong môi trường tự nhiên của mình, vậy nên, nếu môi trường tự nhiên đồng nghĩa với nhốt mình trong studio cho đến khi hoàn thành bản nhạc, bỏ qua công đoạn ăn ngủ, thì, ừ, hiệu quả là được, đúng không?

và đó nên okay, đồng ý rằng số lượng các ly cà phê rỗng đang lăn lóc trên bàn cậu trông khá đáng lo ngại, nhưng cũng không phải không cứu vãn được. ngày tốt nghiệp đã ở ngay trước mắt, chỉ còn một project cuối cùng này nữa thôi và tấm bằng ấy sẽ về tay. quyết định thay đổi thói quen sinh hoạt vào lúc này, sau khi đã sống chung với nó cả năm năm đại học ư, thẳng thắn mà nói thì nghe có hơi đần. vậy nên brian đã lựa chọn không làm, mặc kệ wonpil có bao lần lải nhải bên tai.

You've reached the end of published parts.

⏰ Last updated: May 04, 2020 ⏰

Add this story to your Library to get notified about new parts!

Day6 Jaehyungparkian | GeborgenheitWhere stories live. Discover now