Chương 83 🌱 Ôn nhu

18.1K 1K 175
                                    

Editor: Yang Hy.

Trì Nhất Minh cười nói: "Được."

Cậu vươn tay muốn che mắt Khương Tuệ lại: "Cảnh máu me, em đừng nhìn."

Khương Tuệ tránh tay cậu ta.

"Trì Yếm." Khương Tuệ kêu lên.

Trì Yếm quay đầu nhìn cô, Khương Tuệ mặc kệ con dao găm của Trì Nhất Minh mà đứng lên.

Trì Nhất Minh cực kỳ bất ngờ, nhướng mày.

Khương Tuệ nghiêng đầu nhìn Trì Yếm, hỏi anh: "Hôm nay em có đẹp không?"

Cô đứng trong gió xuân tháng tư, gió thổi chiếc áo cưới trắng bay bay, trên cổ là viên ngọc trai độc nhất vô nhị toàn thế giới. Cách xa như vậy, anh cũng có thể thấy rõ, cô cực kỳ xinh đẹp.

Thật sự là cô gái đẹp nhất trên đời, khiến cho lòng người ta mềm nhũn.

Giọng nói Trì Yếm hơi khàn: "Đẹp."

Cô nở nụ cười, tựa như nhận được sự khích lệ rất lớn.

"Có thể gả cho anh, em thật sự rất vui. Có lẽ anh không biết, có thể gặp lại anh một lần nữa, em cảm thấy may mắn đến cỡ nào."

Khương Tuệ hỏi: "Anh có yêu em không Trì Yếm?"

Trì Yếm trầm mặc, anh nhìn thấy, chiếc xe đỏ đã khởi động, chậm rãi lái đến chỗ anh. Trì Yếm lạnh lùng phun ra hai chữ: "Không yêu."

Khương Tuệ nói: "Đồ lừa đảo."

Trì Yếm vẫn trầm mặc, xe thể thao màu đỏ tăng tốc, tựa như có thể nghe thấy tiếng cọ xát giữa lốp xe và mặt đường.

Thủy Dương nói: "Ông chủ! Anh điên rồi sao? Né đi!"

Đái Hữu Vi thậm chí muốn tiến lên kéo anh.

Trì Yếm vẫn không nhúc nhích.

"Trì Yếm." Ánh mắt Khương Tuệ ôn hòa, cô nhẹ giọng nói trong nước mắt, "Chuyện em có thể làm vì anh không nhiều lắm, anh hãy tha thứ cho em."

Ngay sau đó, Khương Tuệ một chân đạp không, từ trên sân thượng nhảy xuống.

Trì Yếm quay đầu, nhìn thấy cảnh này, lá gan như muốn nứt ra, anh từ giữa quốc lộ chạy như điên đến bên này: "Tuệ Tuệ!"

Chuyện này quả thực hành hạ trái tim anh.

Khương Tuệ nháy mắt liền cảm nhận được sự không trọng lượng, sau đó cánh tay bị người ta gắt gao túm chặt.

Bên trán Trì Nhất Minh nổi lên gân xanh, đôi tay run rẩy giữ chặt cô. Bởi vì dùng sức, vẻ mặt cậu ta rất dữ tợn, trong mắt rõ ràng phản chiếu bộ dáng Khương Tuệ.

Hai mắt Trì Yếm đỏ ngầu, gần như quát lên: "Trì Nhất Minh cậu đừng buông tay, tôi cầu xin cậu đừng buông tay! Tôi cầu xin cậu... cầu xin cậu......"

Trì Yếm vọt vào trong toà nhà, chạy lên tầng năm.

Thủy Dương và Đái Hữu Vi sửng sốt, cũng vội vàng chạy lên lầu cứu người.

Trọng lực lớn như vậy, nửa người Trì Nhất Minh cũng lộ ra bên ngoài. Khương Tuệ đối diện với đôi mắt đen nhánh, mồ hôi từ trên mặt cậu ta nhỏ giọt xuống.

[EDIT - HOÀN] Nhớ Em - Đằng La Vi ChiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ