Hắc Ám Phục Hưng

267 16 22
                                    

 Nàng ngồi dậy, mở to mắt nhìn người gọi tên nàng, đôi môi vô giác thốt tên người :

 - Hồng Miêu

 Bạch y thiếu niên mỉm cười nhìn giai nhân, thân thể nàng run lên vì vui sướng, nàng đứng dậy nắm bàn tay thô ráp vì lâu nay dùng kiếm. Kéo người nhanh về góc giường nhỏ, Hồng Miêu thuận theo ý người, ngồi xuống. Lam Thố ngồi cạnh chàng, tâm trạng nàng vui sướng không biết đây là mơ hay thực. Hơn nữa, ngồi cạnh chàng tim nàng đập mạnh, nàng có thể nghe thấy nó, thứ gọi là biểu tượng của tình yêu. Bạch y nhìn thần sắc của nàng, sờ lên gò má gầy gò của nàng :

 - Muội gầy đi nhiều rồi.

Lam Thố áy náy nhìn người, bàn tay sờ lên gò má còn lại, quả thật nó không còn hồng hào như trước nữa. Bản thân bây giờ tùy tụy, xơ xác đến độ. Ngay cả bộ lam y nàng đang mặc, sớm đã rộng hơn trước.

- Huynh gặp muội vậy chắc có việc gì đúng không?_ Lam Thố không phải vui mừng gặp người mà không suy nghĩ thấu đáo. Nàng mấy chốc đoán ra ý chàng. Thanh sắc Hồng Miêu thay đổi hẳn, chỉ khẽ cười lên, nhưng đôi hổ phách sớm vì nàng mà phiền muộn.

 - Đêm nay huynh đến để trò chuyện cùng muội. Thời gian qua chắc muội cực khổ rồi.

Nàng gật đầu  kể cho chàng nghe quãng thời gian chàng không còn ở đây, cuộc sống của thất hiệp đã thay đổi như thế nào.Hồng Miêu chăm chú nghe cung chủ luyên thuyên, đúng là bên người yêu có khác, vô tư kể chuyện mà không sợ đối phương cười ghẹo. Lam Thố lúc này thật khác ngày thường, thậm chí còn cười tươi nữa, hiếm khi thấy nàng hứng thú đến vậy. Nàng thật đáng yêu. Mong sao nàng có thể như khoảnh khắc này, cuộc đời nàng sẽ có ánh sáng, nàng sẽ không lạc lối nữa.

- Thất hiệp nhiều biến đổi quá, mà cũng phải ,họ nên có một cuộc sống hạnh phúc với nửa còn lại của mình. Bao nhiêu năm chiến đấu bảo vệ hoà bình, đây là điều họ xứng đáng có._ Hồng Miêu cũng không ngờ bản thân mình rời nơi đây, mọi thứ chuyển động nhanh đến vậy, mới đó ai cũng đã yên bề gia thất, gia đình đủ đầy. Nhưng cớ sao có nàng là vẫn chưa thành thân. Hay là vì y?

Càng nghĩ càng thừa nhận chính mình bây giờ cũng là một âm hồn. Chàng rời đi thế dương lo sợ người thương đau lòng mà quá độ, càng thấy nàng xanh xao ốm yếu như bây giờ, trái tim chàng tổn thương vô đối. Hồng Miêu thầm ước nếu biết trước kết cục như vầy, năm ấy chàng cũng sẽ không thổ lộ cho nàng biết tâm tư của bản thân, bây giờ có thể cả hai cũng không đi đến bước đường này. Lam Thố ban đầu có ý định xuống bầu bạn với chàng, năm lần bảy lượt tìm cách tự tử, hại ngũ hiệp phải đến cản nàng lại. Đó là suy nghĩ điên rồ. Nàng nhận cái tát mạnh từ hảo tỷ tỷ Sa Lệ, tỷ ấy rất thất vọng về nàng, nhiều lần mắng mỏ. Sau đó nàng tuyệt thực đến độ đỗ bệnh vài tháng, thời gian này ngũ hiệp chăm chút từng chút cho nàng. Dù khỏi bệnh rồi nàng vẫn gầy gò, xanh xao, lúc nào cũng như người mất hồn, chẳng để tâm gì đến mọi thứ nữa. Nàng quyết định ở giá, mãi mãi sẽ không cưới một nam nhân nào khác ngoài chàng, nguyện chung thủy với người tới cuối đời. Cuộc sống cứ mờ mịt hằng ngày,sống không bằng chết, nàng tự hành hạ bản thân như vầy, chàng đau đớn lắm. Giá như hai chúng ta cứ mãi là những người bằng hữu tốt, thì tốt biết bao. Thiên mệnh sở quy, không thể làm trái.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Sep 03, 2020 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[Thất Kiếm Anh Hùng] ĐỢI NGƯỜI TRỞ LẠINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ