Gardenia_Augusta

Mình, nói sao nhỉ, đang cực kì bất an trong mqh của mình. Mqh mình từng nghĩ là chữa lành, bây giờ rách te tua. Mình biết nguyên do, đủ tỉnh táo để reflect mà không quá dằn vặt hay giày vò, nhưng mình bất an kinh khủng. Bất an và bối rối. Tầm mấy ngày trước mình còn trách mình chỗ này, trách người chỗ kia, nhưng bây giờ chỉ còn lại nhiêu đó thôi. Mình có cảm giác sẽ có chuyện xảy ra. Dù là chuyện gì thì mình cũng đang chuẩn bị tinh thần. Tâm lý mình yếu cực kì yếu, nên dù chuẩn bị trong tình cảm thường được xem là lo xa, chuyện thừa, thì mình vẫn phải chuẩn bị.

Gardenia_Augusta

Nhưng hông kể với ai được, nên mượn wall Wattpad đỡ z. Dù gì mình cũng hông thông báo, mà Wattpad đang hư, nhỉ (͡°‿ ͡°) hehe. Hi vọng mình sẽ ổn
Reply

Gardenia_Augusta

Nể bản thân kinh khủng, nể vì mình còn sống dù mình tự bào mình cỡ này :v nhưng thật lòng mình không muốn gặp lại chuyện như vậy đâu, ghê lắm, sợ lắm rồi. Không biết diễn tả như thế nào cho khách quan và trung tính, để không lây lan tiêu cực, nên kệ đi. Nhưng mình không hề muốn mắc lại vấn đề sức khỏe kiểu đó á
Reply

Gardenia_Augusta

Mình đang quan sát bản thân. Sao nhỉ, kiểu mình bất an đến gần như mất ngủ, phải tìm cách gì đó distract khỏi câu chuyện mới lim dim được. Trước đây có một giai đoạn mình mắc vấn đề (ở mức vấn đề thôi nhé) tâm lý vì chuyện tình cảm. Thề, đợt đó mình không ngủ được, ngày thì đi học, giải đề ôn thi thptqg, giải hết đề môn này đến môn kia, đêm thì thức tới 3-4h sáng làm thơ :))) rồi cái vòng lặp học thêm í, tính ra ngày mình ngủ tầm 2-3 tiếng, mấy tháng trời
Reply

Gardenia_Augusta

Mình, nói sao nhỉ, đang cực kì bất an trong mqh của mình. Mqh mình từng nghĩ là chữa lành, bây giờ rách te tua. Mình biết nguyên do, đủ tỉnh táo để reflect mà không quá dằn vặt hay giày vò, nhưng mình bất an kinh khủng. Bất an và bối rối. Tầm mấy ngày trước mình còn trách mình chỗ này, trách người chỗ kia, nhưng bây giờ chỉ còn lại nhiêu đó thôi. Mình có cảm giác sẽ có chuyện xảy ra. Dù là chuyện gì thì mình cũng đang chuẩn bị tinh thần. Tâm lý mình yếu cực kì yếu, nên dù chuẩn bị trong tình cảm thường được xem là lo xa, chuyện thừa, thì mình vẫn phải chuẩn bị.

Gardenia_Augusta

Nhưng hông kể với ai được, nên mượn wall Wattpad đỡ z. Dù gì mình cũng hông thông báo, mà Wattpad đang hư, nhỉ (͡°‿ ͡°) hehe. Hi vọng mình sẽ ổn
Reply

Gardenia_Augusta

Nể bản thân kinh khủng, nể vì mình còn sống dù mình tự bào mình cỡ này :v nhưng thật lòng mình không muốn gặp lại chuyện như vậy đâu, ghê lắm, sợ lắm rồi. Không biết diễn tả như thế nào cho khách quan và trung tính, để không lây lan tiêu cực, nên kệ đi. Nhưng mình không hề muốn mắc lại vấn đề sức khỏe kiểu đó á
Reply

Gardenia_Augusta

Mình đang quan sát bản thân. Sao nhỉ, kiểu mình bất an đến gần như mất ngủ, phải tìm cách gì đó distract khỏi câu chuyện mới lim dim được. Trước đây có một giai đoạn mình mắc vấn đề (ở mức vấn đề thôi nhé) tâm lý vì chuyện tình cảm. Thề, đợt đó mình không ngủ được, ngày thì đi học, giải đề ôn thi thptqg, giải hết đề môn này đến môn kia, đêm thì thức tới 3-4h sáng làm thơ :))) rồi cái vòng lặp học thêm í, tính ra ngày mình ngủ tầm 2-3 tiếng, mấy tháng trời
Reply

Gardenia_Augusta

 t phát hiện gu t là đầu đinh á, đinh chứ hong trọc nha. Hầu hết nam chính t viết trong tưởng tượng của t đa số đều đầu đinh đó

Gardenia_Augusta

Chào những đứa con đầu đinhhhhhhhh
Reply

Gardenia_Augusta

ᕙ(@°▽°@)ᕗ hihi hi vọng có thể viết siêng viết nhiều hơn bây giờ, sắp ra tòo rùiiiiiii
Reply

Gardenia_Augusta

Qua nay ai cũng khoe Valentine, không quà thì là ảnh đi chơi hay kỷ niệm gì đó, còn bồ t tặng t một cuộc chiến tranh lạnh :) T đã rất lý trí khi chờ nó xàm lz xong, t nhịn, t tức, t nhịn, t tức lại lần 2, t nhịn, tới khi không tức nữa t mới ib bảo ban nhỏ nhẹ cho nó thấy sự xàm lz của nó. Nhưng nó trả lời t kiểu gì? Tại bận suy nghĩ nên không có tâm trạng, nên mới xàm lz vậy ớ :) giờ t kiểu ấm ức mà kh biết nói gì luôn, tại kh biết nói gì thiệt. Nó cũng kh nói gì với t luôn. 

Gardenia_Augusta

Thiệt là bực mình :) Lỡ có ai đọc thì đừng hoảng hồn sao nay t ăn nói dữ dội z nha. Bực lên rồi mấy ai mà kềm chế được bản thân. T cũng muốn ổ nhà mình sạch đẹp í, nên hứa là ctay xong xóa hết vết tích nyc trên này, cả trên FB nữa. Không muốn để thứ hãm lại trong nhà mình 
Reply

Gardenia_Augusta

T thì vừa không muốn bị đánh giá này nọ, vừa không muốn trở thành phiên bản xấu xí mà mình hay chê. Không hề muốn. Nên t nghĩ t sẽ chờ mình bình tĩnh rồi chửi thẳng mặt nó cho bõ đồ xàm lz
Reply

Gardenia_Augusta

Muốn block mẹ nó cho rồi, nma làm mấy chuyện này như kiểu t là con nít giận dỗi rồi gây sự chú ý á. Ờ thì ai yêu vô mà không bị khùng, nhưng t đánh giá là t rất lý trí khi có chuyện gì t cũng chờ bản thân bình tĩnh r mới nói, chứ không kiếm chuyện khơi khơi á
Reply

Gardenia_Augusta

Viết không khó, đọc mới khó. Tìm được thứ đáng để input đã khó, tìm được cảm hứng và chính mình để input những thứ đó còn khó hơn. Mình nghĩ lý do block của mình nằm ở vấn đề đọc. Không biết sao mấy năm gần đây, đọc không còn là thóI quen mà trở thành thứ làm mình "đau đầu". Mình loay hoay không biết phải đọc gì, vì những thứ mình từng thích trước kia đột nhiên nhạt nhoà, không còn dấu ấn hay gợi chút khao khát nào nữa. Mình cũng bắt đầu vội vã: ăn ngủ vội, viết vội, sống vội, đọc cũng vội. Cuối cùng không có thứ gì input hết, nên không có output nốt hic

Gardenia_Augusta

Không đọc được khiến mình tự ti, thấy tội lỗi vô cùng. Mình nghĩ mình bị tự ái hoặc ích kỷ quá ấy, nên mình mới không dám đọc chuyện người khác kể. Nhưng mình cũng không biết mình tự ái hay thật sự những thứ đó không hợp với mình nữa
Reply

Gardenia_Augusta

Mình không biết phải đọc như thế nào, phải làm sao mới lấy lại được mình của ngày xưa. Vì mình không đọc nên chuyện mình kể cũng nhạt toẹt lũn cũn. Thậm chí mình còn không kể được gì, vì cái cây có bón chút nào vô mà có trái.
Reply

Gardenia_Augusta

Thật ra thi thoảng mình cũng chạnh lòng chứ không phải không. Chị mình luôn là tâm điểm dù mình cũng cố gắng nói chuyện lắm. Bình thường mình cũng vui vẻ, dễ trò chuyện và không ăn nói vô duyên đâu, nhưng chỗ nào có chị mình thì hông ai nghe mình nói nữa ಥ‿ಥ Nói chứ, trước đây thì buồn luôn luôn, giờ hiếm hiếm hiếm hiếm lắm mình mới nhớ tới chuyện này. Vì mình biết mình luôn có những cách giao tiếp hiệu quả hơn và có những người thực sự thích lắng nghe mình. Mình không giỏi public speaking nhưng mình private được, 1:1 được. Một phần công lao rất lớn để xây dựng nên mình và nhận thức, niềm tin lớn (dù so ra vẫn nhỏ xíu) như hôm nay là nhờ NT và XQ, cũng như tất cả độc giả theo dõi và gửi bình luận cho mình. Có khi mình quên trả lời, mọi người đừng giận nhé ಥ‿ಥ nết mình hay quên thật

Gardenia_Augusta

:)))) nghĩ lại mình cũng gan cùng mình. Và cũng yêu mọi người cùng mình. Cảm ơn mọi người đã cho mình cái gan yên lặng bước đi giữa thế giới trông không như của mình
Reply

Gardenia_Augusta

Mình đăng âm thầm cho zui, để đánh dấu sự thay đổi của bản thân chứ hông có ý ca cẩm gì hết. Nếu ai theo dõi mình từ xưa lơ xưa lắc, chắc bạn sẽ nhận ra mình tích cực hơn trước đây nhiều. Giả vờ cũng được, Tây hay có câu Fake it till make it mà. Ít ra mỗi lần tự nhủ như vầy mình thấy mình khôn lớn hơn. Mình biết mình có thể làm chỗ dựa cho bản thân, là người bạn đồng hành tốt nhất, là khán giả, độc giả, thính giả chuyên tâm, trung thành nhất của mình. Nên chuyện có là tâm điểm hay không và ở môi trường cộng đồng có hào quang gì hay không, có còn quan trọng đâu nhỉ? Khi yên lặng và tĩnh tại, mình vẫn hài lòng. 
            
            Nhiều khi mình buồn chỉ để nhận ra vị trí thực sự của mình ở đâu, mình hợp với môi trường nào, công việc nào và bộ lạc của mình gồm những ai. Chị mình hay rủ mình đi làm ở bộ phận thu mua trong xí nghiệp với chị, mình nhận ra mình không hợp nên từ chối ngay từ đầu. Không hợp vì phải giao tiếp nhiều, nói nhiều quá. Mình thích nói những thứ mình sắp xếp và nghĩ sẵn, cũng như cách mình viết. Cứ bục mặt chửi lộn với kho và kế hoạch rồi hối đơn đối tác thì mình thà chệc cho rồi.
            
            Vậy mà t dám học phiên dịch các m ạ :) thật ra t thấy ngành là Biên phiên dịch nên t nghĩ chú trọng biên dịch á, nhưng không. Học phiên dịch chếc lên chếc xuống, giờ t vẫn làm dịch viết, viết, im lặng, ngồi một chỗ
Reply

Gardenia_Augusta

Nói chung là trái đất tròn, tròn quay ha. Để kể sương sương cho mn nghe coi nó tròn cỡ nào.
          .
          .
          .
          .
          .
          .
          .
          Bạn thân (cũ, không biết còn thân không) hồi cấp 2 của mình với crush cũ hồi cấp 3 của mình, lên đại học thì thành một đôi. Quan trọng là nhỏ bạn mình biết crush mình thông qua mình, khi đó mình vẫn còn crush anh ta :D
          
          Nhỏ mình ghét hồi cấp 1 với bạn thân cũ cấp 2 lên cấp 3 học chung, thành bạn thân, mình thì lên cấp 3 chuyển nhà vô cùng khu dân cư với nhỏ bạn cấp 1 :D xưa lâu lâu thấy hai nó chở nhau đi học. Lúc đó mình mới vô lớp 10, chưa có bạn nên tủi vl tủi, lâu lâu mới dám nhắn cho bạn cấp tại sợ phiền, mà người ta rep mình cũng lèo tèo. Bạn thân cũ cấp 2 thật ra còn là crush cũ của mình. Dè, trái đất tròn tới mức mình muốn ở trong nhà cho có góc vuông.
          
          Rùi, bạn thân cũ cấp 1 với bạn cũ thân sương sương cấp 2 học chung cấp 3, thành bạn thân với nhau, tới giờ sắp tốt nghiệp đại học luôn mà đi đâu cũng có nhau.
          
          Tình đầu cấp 1 (xưa bạn này cũng crush lại mình, "crush lẫn nhau") và crush cấp 3 cùng thích một bạn nữ, ba đứa học thêm chung một chỗ, và, bà nội ơi, mình cũng học chỗ đó. Độ đó còn mê bạn crush cấp 3 kia như điếu đổ, nhìn bản lấy lòng bạn nữ mỗi ngày, mà cuối cùng bạn nữ chọn quen bạn cũ cấp 1 của tôi, rồi crush cấp 3 thất tình đau lòng đăng story sâu đíp mà tôi mắc cười tới uncrush luôn (⌐■-■)(ಠ_ಠ)>⌐■-■
          
          

Gardenia_Augusta

Mốt con mình mà z chắc mình bỏ đi tu là vừa (⌐■-■)
Reply

Gardenia_Augusta

Nhưng tận giờ mình vẫn kh hiểu tụi đó nghĩ kiểu gì mà đem ngoại hình của bạn bè, nhất là con gái ra chọc, trong khi đứa đó còn giúp đỡ tụi nó gần như mỗi ngày, hỏi mượn gì cũng phải cho, còn cho chép bài tập. Rất khó hiểu. Thậm chí có vài đứa vào đầu năm lớp 6 và lớp 10, khi mình chưa làm gì tụi nó hết, tụi nó đã lao vào bo đì sam sung mình rồi (ಠ_ಠ)>⌐■-■ jztr
Reply

Gardenia_Augusta

Cũng còn vài chuyện tương tự nhưng tự nhiên quên ngang, hoặc là không còn gì nữa đâu :))) cấp 1 mình zô tri zô giác, không biết gì nên không nói. Cấp 2 thường bị cô lập và trở thành đối tượng bị bo đì sam sung và đứng mũi chịu sào mỗi lần trao đổi bài trong giờ thi, vì tụi kia hỏi mình, mình chưa kịp làm gì thì bị bắt, bắt mình!!! Cấp 3 cũng bị cô lập sương sương nhưng mình thấy ổn, không bị phiền hà, nhưng dễ bị chèn ép và mn hay chọc tức mình vì nghĩ mình không biết thảo mai. Không, mình là trùm :)) rùi thêm cái nùi tình cảm thiếu thời bồng bột nên nhớ lại thấy hài là chính, đau là mười ಥ‿ಥ Vì nói thật, đến tận khi mình giảm cân mình vẫn bị body shaming, và hễ ai đánh giá cao mình thì người đó bị cho là "gu mặn", "khó hiểu", bị kiểu gì đó như bị khùng, rất ba chấm.
            
            :v nhưng người yêu mình lại là bạn cấp 3...
            
            Thồi, đủ rồi, đi chạy dl được rồi đoá
Reply

Gardenia_Augusta

Tự nhiên đăng tạp bút khùng điên cái mất ba followers, cú luôn ಥ‿ಥ tui cũng hỏng có muốn dị đâu, nhưng dù khùng điên thì nó cũng có chỗ dễ thương mà, như tui sắp chia sẻ mẹo viết lyrics kiểu Sufjan Stevens ó

Gardenia_Augusta

(っ˘̩╭╮˘̩)っ huhu buồn trong lòng nhiều chút nhiều chút. Đúng là cái nghiệp dã sử quật riết không còn mặt mũi
Reply

Gardenia_Augusta

Mình có một chị khách xem tarot, khách ruột hơn cả ruột, dù lâu lâu chị mới kiếm mình (trộm vía vì đời hai đứa suôn sẻ). Nay mình trải cho chị hơn hai tiếng, xong cuối giờ có món quà nho nhỏ là được chị tư vấn nên làm luận văn hay tiểu luận miễn phí. Mình học được một cái rất hay từ chị, đó là thay vì chăm chăm với đề tài hay, độc, lạ thì nên chọn cái vừa sức, gần gũi, coi như trải nghiệm vừa và ổn áp để mình xác định xem có học cao học không. Quy kết lại vấn đề, chị bảo xưa chị cũng không ưng đề tài luận văn của chị đâu, nhưng bây giờ nhìn lại chị thấy biết ơn nó, vì nó đặt nền móng cho lựa chọn cuộc đời, sự nghiệp của chị ở thời điểm hiện tại. Nghe xong cái mình hú hồn :))) tại hồi nãy trải bài mình cũng mới khuyên chị cái câu y chang (trong vấn đề công việc). Chị cũng mới ồ à ngạc nhiên vỡ lẽ với mình ở khoản đó xong, thì xuống dưới lại có vấn đề cho thấy chị hoàn toàn có kinh nghiệm, nhưng chị nhìn chưa ra :)))))) đúng là người trong cuộc khác người ngoài cuộc. Tự nhiên zui zui hihi

Gardenia_Augusta

Nói chung là nay hạnh phúc vô :))) quyết định sẽ đi cày deadline cho chị BTV xuyên đêm. Mà để nào rảnh stalk coi chỉ cung gì, tại chỉ cũng dễ thương ẻeeee >< xung quanh tui toàn người dễ thươnggggggg
Reply

Gardenia_Augusta

Nhân tiện, nhờ chỉ mà mình bớt tự ti với peer pressure hẳn, vì chỉ quá trời giỏi mà cũng quá trời ngố và gặp nhiều vấn đề. Không phải mình vui khi thấy người khác bị bôi xấu, mà là bình thường mình hay thần thánh hoá những người outstanding vậy á. Mình cảm giác người ta toàn năng đến độ toàn bích, như tạc tượng mà ra và có một vẻ đẹp tri thức cuốn hút khó tả dù thật ra người ta cũng chamkam vl. Cái vẻ đẹp đó nhờ mài giũa, kiêm trì và cả chịu đựng mà có. Muốn được như họ mình phải trải qua điều tương tự, mà mình không chắc mình sẽ làm được. Cái quan trọng là dù giỏi dù dở, mình cũng chỉ giỏi dở ở một vài lĩnh vực mà thôi. Về cơ bản, từ khi sinh ra mình đã có "chỗ đứng" trong xã hội rồi. Thấp hay cao cũng là chỗ, nhỉ?! Quan trọng, chính nền tảng đó là điều định hình con người và vai trò của mình trong tương lai. Có một nền tảng không tốt không xấu đã là may mắn phước phần rồi, huống hồ như người yêu mình nói, mình may mắn hơn một số người vì có sở thích riêng.
Reply

Gardenia_Augusta

Mà chỉ dễ thương lắm kìa, kiểu tụi nhà lửa hay bị dễ thương, thẳng tính khùng khùng rồi dễ thương á :)) bả là người góp phần làm tui yêu Nhân Mã chứ bình thường tui cũng chướng cái cung đó lắm tr
Reply

Gardenia_Augusta

Bất kỳ hối hận và mất mát nào hôm nay cũng có thể trở thành hy vọng và cánh cửa ở ngày mai, chứ không phải của sự ăn năn về quá khứ

Gardenia_Augusta

:v à tui viết để nhủ bản thân thôi. Tự nhiên tui cũng nhận ra từ khoá mùa này là "là một". Mọi thứ đều tổng hoà, bức tranh chung là tổ hợp của tất cả các mảnh ghép nhỏ. Không nên cưỡng cầu vị trí không hợp, không nên gồng gánh, không nên tách biệt, không nên đi tìm 1001 điểm cộng ở một thứ (vô cùng bất khả thi)
Reply