Mình viết MH và TNTCEĐM vào hai năm trước. Khi đó, từ nhân sinh quan cho đến văn phong của mình đều thật " hồng ", nếu không muốn nói là mơ mộng . Hiện tại, trải qua nhiều va vấp, mình tự nhận văn phong bản thân đã không còn lại chút gì của hai năm trước nữa. Đó là lý do khiến cho bao nhiêu lần ngồi vào laptop để tiếp tục viết truyện, mình luôn mất rất lâu để bắt kịp với mạch cảm xúc của nó. Thời gian quả thật là một thứ đáng sợ. Nhưng được tiếp tục viết truyện đối với mình thật sự rất kì diệu và mình sẽ không từ bỏ điều đó dễ dàng. Cảm ơn mọi người vì vẫn đợi và nhớ đến mình sau hai năm. Kristao bằng cách nào đó vẫn luôn là cầu nối giữa chúng ta với nhau đúng không nhỉ ? Cảm ơn mọi người về tất cả. Sắp tới, mình sẽ mạnh tay đào thêm nhiều hố mới, mong mọi người sẽ luôn ủng hộ mình nhé❤️❤️❤️