năm hai mươi
hai mươi, em hiển hiện như tuyết trắng đầu mùa, rơi xuống trong đêm đông để rồi ghé lại bên vai áo của người thương
em là tuyết trắng lạnh giá, ấy vậy mà mang trong mình một trái tim ấm áp, thử hỏi người đời liệu có đếm được bao lần em sưởi ấm đồng đội, bao lần em ôm ấp vỗ về những kẻ dựng nên kho báu, dù rằng em buốt giá, nhưng tấm lòng em vẫn rực cháy hơn cả
dòng đời trôi nhanh quá, khiến mình quên đi mất thời điểm quý giá để gửi những lời này tới tuyết trắng tháng mười hai, nhưng một vị hoàng tử tốt đẹp thì xứng đáng nhận những lời xinh đẹp
năm hai mươi, mong rằng tuyết lạnh cũng hoá lửa hồng mà ôm ấp bảo vệ em, những nốt nhạc cuộc đời hoá thành đôi cánh đưa em lên đỉnh vinh quang. từ hoàng tử trở thành vị vua, con đường này mong em tự tin sải bước
đạo anh, chúc em sinh nhật vui vẻ