rannyouie

nay lên watt thấy 83 thông báo cái hết hồn luôn, không ngờ mình off lâu đến thế, mà cũng chột dạ không ngờ mình lăn ở đây lâu tới vậy đó.

rannyouie

dạo này mình ít đọc fanfic, truyện cũng họa hoằn lắm mới đọc thêm 1 bộ (nhưng đã đọc là sìn quên trời quên đất). có điều viết thì vẫn viết điều mới lạ chứ, mình viết cũng vì nghĩ cuộc đời nhiều chuyện hay như vậy, không kể cho người khác nghe thì thật uổng. dù không có ai đọc cũng không sao. hồi trước Murasaki Shikibu cũng từng nói, anh viết ra một câu chuyện, vì anh biết mình chẳng thể giữ mãi trong lòng, anh thấy bức thiết phải trải chúng ra trên mặt giấy hay sao? Chính là vậy đó (mà thầy Nhật Chiêu viết hay thật sự, sách giáo khoa mà thầy viết như đó là nhật kí quá trình nghiền ngẫm văn học Nhật Bản luôn T.T)
Reply

lionhideaway

cảm ơn nhiều vì em đã vote và follow chị nha (mạn phép được xưng chị vì chị khá lớn tuổi rồi).

rannyouie

@lionhideaway à giờ thì em hiểu 102 rồi ;;-;; em cũng đang ở trong khoảng thời gian lo sợ đó, em sợ mình không thoát được khỏi cái bóng của Idiots, ban đầu cũng khủng hoảng lắm nhưng dần dần thì em không cố gắng đặt nặng điều đó nữa, dù sao thì mình viết cũng một phần vì mình mà chị ha, viết để kể lại cuộc sống của mình, suy nghĩ của mình qua nhân vật cũng như tâm tư mình dành cho nhân vật đó.  em đọc các tác phẩm mới của chị thì em thích chị của bây giờ hơn, cảm giác trưởng thành hơn và tác phẩm có logic rõ ràng cũng như chiều sâu hơn, đó mới là điều quan trọng khi viết fic (em nghĩ vậy). cám ơn chị vì đã tiếp tục viết nha (hồi chị close acc kia em tưởng chị đi hổng trở lại luôn) nhưng thật may. em mong được đọc thêm các tác phẩm namjin sau này của chị. chúc chị buổi tốt tốt lành
Reply

lionhideaway

@lionhideaway đầu tiên, cảm ơn em đã thích 102, mặc dù chị rất cố gắng để thoát khỏi cái bóng của nó, nhưng không thể phủ nhận được bao nhiêu người đã thích truyện như thế nào. 
            
            về phần Gia Lai, nơi đó là nơi đặc biệt của chị, nên vô thức bơm vào truyện thành chốn đặc biệt của nam trấn, kiểu quên mất phải thực sự viết ra để người đọc hiểu được ấy. cái đó chị thiếu sót thật. về đoạn cuối, chị cũng viết khá mập mờ, ý của chị là trấn đi lên GL sau khi tuấn từ bỏ chuyện tình của bọn họ trước, sầu đời nên anh mới vậy (bật mí một xíu là tuấn không tình nguyện rời Việt Nam). 102 chị viết trong cơn bốc đồng thôi, nên không chăm chút quá kĩ càng chi tiết cho plot (dù plot đấy lấy thẳng từ thực tế). thế nhưng chị lại rất thích cái sự không hoàn hảo đó, vả lại cũng sửa một lần rồi, không cách nào sửa tiếp lần nữa và lần nữa, nó sẽ mất đi cái hồn mất.
            
            cuối cùng, cảm ơn em đã nói về văn phong, chị lúc viết lại sau nhiều ngày không viết rất gượng, và cũng thay đổi nhiều, nên hơi lo một số chuyện. mà dù sao giờ cũng ổn rồi. em không xàm xí đâu, chị thích đọc những lời như vậy mà.
Reply

rannyouie

@lionhideaway thêm một chuyện nữa (em nói nốt cái này rồi thôi ;;-;; xin lỗi vì phiền chị nghen) là văn phong chị không có thay đổi gì hết hết á. em đọc tầng thượng 102, và em đọc các tác phẩm bên nick mới của chị, thì em thấy vẫn là chị, vẫn là lối viết đó và cách dẫn chuyện và khung cảnh sài gòn êm đềm như chị từng viết. văn phong vẫn là chất của chị như ngày nào. em chỉ muốn nói nhiêu đó thui, cám ơn chị vì đã đọc hết đống reply xàm xí này của em 
Reply

rannyouie

nay lên watt thấy 83 thông báo cái hết hồn luôn, không ngờ mình off lâu đến thế, mà cũng chột dạ không ngờ mình lăn ở đây lâu tới vậy đó.

rannyouie

dạo này mình ít đọc fanfic, truyện cũng họa hoằn lắm mới đọc thêm 1 bộ (nhưng đã đọc là sìn quên trời quên đất). có điều viết thì vẫn viết điều mới lạ chứ, mình viết cũng vì nghĩ cuộc đời nhiều chuyện hay như vậy, không kể cho người khác nghe thì thật uổng. dù không có ai đọc cũng không sao. hồi trước Murasaki Shikibu cũng từng nói, anh viết ra một câu chuyện, vì anh biết mình chẳng thể giữ mãi trong lòng, anh thấy bức thiết phải trải chúng ra trên mặt giấy hay sao? Chính là vậy đó (mà thầy Nhật Chiêu viết hay thật sự, sách giáo khoa mà thầy viết như đó là nhật kí quá trình nghiền ngẫm văn học Nhật Bản luôn T.T)
Reply

_amoureux

uwu cảm ơn chị đã đọc mấy thứ linh tinh của em và vote cho em nứa. ;;-;;

rannyouie

@_amoureux viết đi viết đi viết đi :)))) điều relatable nhứt thì nhiều lắm nên ô cơ có gì mình sẽ vào cmt nói luôn 1 thể. còn h thì mình sẽ đi thở một xút rồi vào fic cậu sau
Reply

_amoureux

@baoduongie hic cảm ơn cậu nhiều, ai đến chơi và tìm thấy gì hợp guu mình đều biết ơn cả. thực ra trước cậu cũng có nhiều bạn nói với mình là đọc xong không biết cmt gì nên chỉ vote thôi haha. nhưng nếu có lúc nào đó mà cậu đọc được cái gì relatable thì hãy nói mình biết nhớ, tại kiểu lúc nào mình cũng thích có người đồng trải nghiệm/đồng cảm xúc ấy.
            
            btw lời khen của cậu làm mình tự dưng lại muốn đi viết tiếp quá :))) 
Reply

rannyouie

@_amoureux và vì nó kiểu, vượt ngoài tầm mình sao ấy nên là mình đọc xong thì cũng không biết comt sao nên chỉ vote thôi. thực ra cậu viết hay lắm đọ mong cậu viết nhiều hơn trong tương lai hén
Reply

dearlune_

Lặn lội qua thăm người :> được hơn 200 yêu thương rồi này ~~

rannyouie

@dearlune_ có viết chứ, mà chưa xong nên chưa đăng thui 
Reply

dearlune_

@baoduongie  dạo này người không viết lách gì thêm ạ? 
Reply

rannyouie

@dearlune_ cám ơn em nhiều nhoaaa
Reply

douglaszure

Cô Bảo của tui ơi, bữa trước thấy cô có chúc mừng năm mới tui nhưng tui muốn đợi tới Tết ta để chúc có thêm phần ý cmn nghĩa hơn nên hong rep cô, không phải vì lơ cô đâu nhé!
          
          Năm mới rồi, chỉ mong cô một là có sức khoẻ, hai là thành công trong học hành lẫn tình yêu nhé.
          
          Với mong là, cô sẽ không quên người bạn tên Liu nàyyyy

rannyouie

@douglaszure vậy giờ sẽ gọi cậu là Liu ha, trước giờ cứ bị lẫn lộn chả biết gọi sao cho đúng
            
            cậu cũng vậy nha, năm mới mong cậu có nhiều thời gian hơn cho bản thân, và quan trọng là phải có sức khỏe thật là nhiều, thì những nguyện vọng mới có thể thực hiện được. 
            
            và, có muốn quên cậu cũng không được đâu, chừng nào tớ chưa nhấn nút reset cuộc đời thì chưa quên được nha, còn ám cậu dài dài ấy
Reply

min94min

huhu đổi tên suýt ko nhận ra, tưởng Chunie đi đâu mất tiêu rồi chớ :<<

min94min

chị theo em quài thì đúng hơn =))))))) nhớ NamJin của Chunieeeeeee
Reply

rannyouie

@dustystreet vậy thôi đổi thành "em theo chị quài" nha, dùng từ "theo" nghe nó tình củm hơn =)))
Reply

min94min

dùng tới từ "ám" thì hơi đau lòng nha =)))))) nghe cứ như đôi ta mắc nợ nhau =)))))
Reply

rannyouie

"em bảo tôi mình bị mắc kẹt ở một miền xanh thăm thẳm. hằng ngày cất mắt lên đều thấy trời xanh, cúi nhìn xuống thấy dòng nước xanh mát lặng chảy tràn qua đôi chân, mơ thấy giấc mơ cũng ngập trong một màu xanh nốt. màu xanh ấy, thứ màu xanh ngột ngạt lan dần trên làn da em, và tôi, tôi rít vào một hơi thuốc, thấy như mình cũng bị chính màu xanh của em làm cho khuất phục. chúng ta ngồi trên đồng cỏ xanh ngát mà bật ra nụ cười gượng gạo dưới thiên thanh trong vắt. ở một nơi nào đó trong nhân gian này, tôi và em kẹt lại nơi miền xanh thăm thẳm."
          
          viết trong lúc nghe blue side của hoseokie

rannyouie

kéo chị Ni lọt hố Namjin chung với em là em vui lắm hí hí hí
Reply

min94min

@BaoDuon ây em giỏi thì chị khen thui, thật lòng đó và ai cũng công nhận màaaaaa (chợt nhớ vì ai mà con tim tui xao xuyến vì couple NamJin...)
Reply

rannyouie

không đâu chị ơi, phải là chị mà viết thì em mừng phát khóc luôn đó ;;;;;-;;;;;
            
            chị Ni khen em làm ngại ghê cơ ;^;
Reply