Vào một buổi sáng an lành , yên tĩnh đến không tưởng . Tiến Đạt mơ hồ tỉnh dậy sau một cơn ác mộng khá tồi tệ . Anh mơ thấy có 5 tên trùm kín mặt lẻn vào phòng mình và X . Anh với X đã đấu với chúng và anh bị một tên cắm một con dao chuyên dùng cho sát thủ vào cổ chân trái của mình . Vừa nghĩ đến cổ chân anh liền hốt hoảng dở tấm chăn ra . Không phải là mơ , những gì xảy ra đêm qua đều là thật . Trong khi anh còn đang suy nghĩ về vấn đề này . Thì cánh cửa chợt bừng mở , đi vào là Thái Thảo
- Đạt , cậu tỉnh rồi sao ? - Trên tay Thái Thảo là một chén thuốc gì đó đang tỏa khói rất nhiều , có lẽ là vừa mới nấu xong
- Thái Thảo ? Cậu và mọi người có sao không ? - Khi vừa chợt đến việc tối hôm qua anh liền sợ người dân của Nguyên làng sẽ gặp nguy hiểm . Những tên áo đen đó tìm đến đây là vì anh đang ở đây . Anh biết chúng là ai
- Cậu hỏi người dân sao ? Yên tâm mấy tên đó đều bị bạn của cậu giải quyết hết rồi , không sao cả
Cô nhớ đến ngày hôm qua khi mình đang ngủ ngon lành thì nghe thấy một tiếng súng vang lên . Làm cô xém tí nữa bay cả tim ra ngoài . Nguyên làng yên tĩnh như vậy , tiếng súng rõ ràng như thế đều đã đánh thức hết người dân . Nhưng không ai dám đến kiểm tra cả , tùy cũng có vài người biết võ nhưng họ đã ở nguyên làng quá lâu , các thế võ tùy thân cũng mục gần hết rồi . Nhưng cô không hiểu mình lấy lá gan đâu ra mà dám chạy đến xem . Khi cô bước đến gần ngôi nhà kia đột nhiên có một người áo đen nhào tới muốn đánh cô . Cô không thể tin được là mình đã đánh được người đàn ông đó , cô không hề biết võ nhưng tay chân cô lại theo phản xạ tung ra những chiêu thức rất khó trong vô thức . Cứ như đó là phản xạ tự nhiên của cô vậy , nhưng sao cô biết được những thế võ đó được chứ . Chẳng lẽ là do những kí ức cô đã mất ?
- Tiến đạt , cậu biết quá khứ của tôi đúng chứ ? Chẳng phải tôi không biết võ sao ? Đêm qua tôi đã tự mình đánh bại một người đàn ông - Thanh âm của Thái Thảo phát ra rất lãnh lẽo , từ lúc quen Tiến Đạt cô chưa từng hỏi anh về quá khứ của mình mà cứ tiếp tục sống bình yên tại Nguyên làng . Nhưng bây giờ trong lòng cô lại trao dâng rất nhiều thắc mắc về thân thế của mình . Rốt cuộc cô là ai ?
- Cô không cần biết !
Ánh mắt của Tiến Đạt từ lúc nào đã trở nên lạnh tanh như con người sát thủ trước đây của anh . Lãnh cảm như băng giá ngàn năm , Thái Thảo chưa từng thấy Tiến Đạt như vậy bao giờ . Cô sợ
- Tôi......
Cạch
- Thái Thảo sao cô đứng yên ra đấy vậy , thuốc sắp nguội rồi kìa - Âm thanh của X vang lên phá tan bầu không khí u ám này . Tiến Đạt vừa thấy X liền thay đổi sắc mặt trở về bình thường như chưa có gì xảy ra trước khi X kịp nhìn thấy
- Thuốc ... thuốc của cậu đây . Tôi có việc phải đi trước - Thái Thảo run rẩy đặt chén thuốc xuống tủ đầu giường rồi cúi đầu chạy ra khỏi phòng
- Cô ấy sao lạ thế ? Như bị ma dọa ấy - X nói đúng rồi đấy . Nhưng không phải ma mà là người
- Đám người kia xử lí sao đây - X liền thay đổi thái độ khi nói câu này . Trong giọng nói của anh mang theo chút giận dữ nhưng kiềm chế lại
YOU ARE READING
[Longfic] [G.Ducky - Tez ] & [ F - R.I.C ] HOPE 《GTEZ 》
Fanfiction[Tác giả : Trâm] " Cuộc sống của tôi chỉ là một màu đen tối Nhưng tất cả đã thay đổi khi tôi gặp em Một cậu trai nhỏ bé phải chịu nhiều đau khổ Nhưng luôn mang trong mình một trái tim thuần khiết " [ Đừng hy vọng , để rồi......... ] Couple...