Extra [Jark]

11K 637 25
                                    

Note: Gift For My Best Friend _ Hyerim Anderson :))

Happy Birthday, Hyerim!! ~

I Hope You Will Like This!! ~ [ I know you ship Jark :)) ]

Anyway, 난 항상 당신을 사랑합니다 ~ <3

Enjoy ~ 

___________________________________________

It’s not goodbye...

 “ Kem có vị gì nhỉ ? Lạnh và ngọt ?”

“ Còn cafe thì sao ? Đắng và nóng ?”

Nếu anh muốn uống cafe. Còn cậu muốn ăn kem thì sao nhỉ ? Trong khi kem chính là thứ mà anh ghét nhất ?Còn cafe cậu cũng không mê mệt gì?
Anh với cậu cứ như kem và cafe vậy. Hai thái cực hoàn toàn trái nhau. Nhưng kem đến, và làm dịu đi cafe. Như cậu đến và đem anh ra khỏi hố đen của cuộc đời...

 

.

 

.

 

.

Anh lớn lên với một cuộc đời nghiệt ngã. Dù không muốn nói, dù không muốn nhắc lại nhưng làm sao anh bỏ đi được quá khứ ấy ? Quá khứ mà chính anh đã giết đi cả gia đình mình ?

Anh lớn lên như vậy đấy. Cô độc và lạnh lẽo...Anh tự tạo cho mình một vỏ bọc. Tự lao mình vào bóng đêm. Tự hành hạ chính bản thân mình. Anh sống trong một cái bóng của một con người thật mạnh mẽ. Nhưng có ai biết được bên trong vỏ bọc đó là một con người đầy tổn thương...

Anh cảm nhận cuộc sống của mình. Anh đang sống hay chỉ là đang tồn tại ? Đã rất nhiều lần anh muốn từ bỏ cuộc sống này. Nhưng anh không cho phép mình yếu đuối như vậy. Không phải nói chết là hết sao ? Anh phải sống. Sống để trả những lỗi lầm mà mình đã gây ra. Anh không quan tâm đến sự đời. Cuộc sống này là gì chứ ? Một làn khói không màu sắc không âm thanh. Cuộc sống này vốn dĩ đã rất bất công với anh mà...


Anh không biết sao? Anh tồn tại...để định mệnh mang anh và cậu đến với nhau...

​Anh vẫn đang đi tìm cuộc sống của mình. Tìm kiếm trong vô vọng. Anh đã định từ bỏ đấy...cho đến khi anh tìm thấy một thứ. – đó là cậu...


Cậu đến bên cạnh anh. Thản nhiên mở cửa trái tim anh ra như vậy. Hay chính anh đã tự mở nó ra ? Anh cũng không biết...

Ngày đầu tiên anh gặp cậu. Anh đã ấn tượng vô cùng bởi cái gương mặt ấy. Trẻ con cực kì, cứ như là đối lập với anh vậy. Rồi anh không hiểu sao mình lại trở nên như vậy. Lúc nào cũng muốn nhìn thấy cậu, muôn trêu chọc cậu...và muốn ở bên cậu nhiều hơn nữa...Cậu như một làn gió ấm áp thổi vào trái tim anh. Gió mà ấm sao ? Lạ nhỉ ? Nhưng anh cảm thấy ấm thật đấy. Ngày qua ngày...anh từ từ bước ra khỏi vỏ bọc đó. Từ từ sống bên cạnh cậu...nhẹ nhàng ở bên cậu và chỉ thế thôi...

Lần đầu anh nói chuyện tử tế với cậu, hôm giỗ của bố mẹ anh...Anh đã nói ra tất cả, nói những chuyện mà anh chưa từng kể cho ai. Không hề muốn nhắc lại.

Anh biết. Ngay từ lần đầu tiên gặp anh đã biết. Cậu thích Jeon Jung Kook – người bạn thân nhất của cậu. Anh biết chứ. Anh hiểu rõ chứ! Nhìn hành động, nhìn ánh mắt của cậu anh hiểu hết.

Anh cũng chỉ biết cười. Chỉ biết ở bên cậu mặc dù cậu nhìn về người khác. Anh không biết cảm xúc lúc này của mình là gì ? Chút đau, một chút chua xót, một chút buồn bã...đó có gọi là yêu ?

Anh không gọi tên được cảm xúc của mình. Nó cứ nhẹ nhàng đến và đong đầy trong anh như vậy. Đó có đủ lớn để gọi là tình yêu ? Có đủ quan tâm để gọi là thích ? Anh không hiểu cậu cũng như cậu không hiểu anh.. Anh đã để cho những cảm xúc của mình chìm xuống như vậy. Vì anh...không tin được rằng bản thân mình vẫn còn cảm xúc. Không tin được mình sẽ lại yêu cậu...

Cho đến khi Kim Taehyung đến và đem Jeon Jung Kook ra khỏi cuộc đời cậu. Anh biết cậu đau. Tình cảm cậu dành cho Jung Kook cũng giống như tình cảm anh dành cho cậu vậy. Nhẹ nhàng và thoáng qua. Anh đã nhìn thấy cậu khóc, khóc khi Jung Kook đi theo Taehyung. Cậu gục đầu xuống và để mặc nước mắt rơi qua bờ mi. Lúc đó, không hiểu sao anh thấy trái tim mình nhói đau đến kì lạ...

Cậu ngốc. Rất ngốc là đằng khác. Cậu vẫn ở bên Jung Kook. Vẫn tươi cười nghe Jung Kook kể về Taehyung. Vẫn hứng thú làm chuyên gia tư vấn cho Jung Kook. Để rồi khi Jung Kook rời đi, cậu lại im lặng. Lại nhói đau nơi con tim...Việc giả vờ làm cậu thích thú đến thế sao ?


[Shortfic] [VKook] [BTS] Tớ Thích Cậu [ 내가 당신을 좋아 ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ