Chap 20: Cậu là người của tôi.

1.3K 153 12
                                    

Akira sau khi nhận ra thứ đã chạm vào người mình là một người cá thì cậu đã hết sức sợ hãi, những cảm giác khinh hoàng mà Arlong gây ra cho cậu vẫn còn... Và nó mãi mãi sẽ không bao giờ bị xóa mờ đi.

Không quan tâm mọi thứ xung quanh như thế nào, Akira cứ chăm chăm nhắm thẳng mũi kiếm vào người cá đang đứng trước mặt.

Khi thanh kiếm đã gần như đâm tới Jimbei thì đột nhiên Akira dừng lại, không phải cậu tự dừng mà là có một người đã ngăn cậu lại.

Akira cực kì kinh ngạc, cậu từ từ nhìn xuống phía dưới. Hiện tại phần thân dưới của Akira đã bị đóng băng, mà người duy nhất ở đây làm được điều đó chỉ có Đô đốc Kuzan.

" Akira! Nhóc đã ăn trái ác quỷ?! " Kuzan.

" Bỏ ra Kuzan...!!! Tôi phải giết hắn " Akira.

" Akira mau bình tĩnh lại...!!! " Sengoku.

" Ne ne~ Chuyện gì xảy ra với nhóc đấy " Kizaru đi lại.

" Ngươi là người cá...! Thì chắc chắn cũng như tên Arlong đó...!!! " Akira.

" Arlong... Cậu biết Arlong sao?! " Jimbei.

" Ta hận hắn... Căm thù hắn...!!! " Akira.

" Arlong đã làm gì cậu?! " Jimbei.

" Hắn... Hắn... Chết tiệt...!!! " Akira.

Kuzan thấy tình hình ngày càng không ổn nên đã bước tới và mang Akira đi. Thấy Kuzan làm vậy cậu cũng không phản kháng gì, vì đơn giản cậu không muốn ở chung một căn phòng với đồng loại của tên Arlong kia.

Kuzan bế Akira bằng một tay và dạo bước trên hành lang của Tổng bộ, hắn đang nhìn chăm chú vào thiếu niên đang ngồi trong lòng hắn với đôi mắt đầy sát khí, nếu lúc đó hắn không ra tay kịp thì chắc Jimbei đã bị thương.

" Akira! Nhóc sao đấy?! " Kuzan.

" Chú không cần biết đâu Kuzan...! " Akira

" Nhóc không nói cũng không sao...! Hay ta đưa nhóc đi chơi " Kuzan.

" Ở đâu...?! " Akira.

" Đến Sabaody chứ?! Gần đây thôi " Kuzan.

" Được! Chúng ta đi thôi.... " Akira.

====== 2 ngày sau ======

Nói gần đây thôi mà phải ngồi xe đạp tận 2 ngày mới tới, đồ tên Kuzan lừa đảo.

" Thế chúng ta đến đây làm gì?! " Akira.

Kuzan từ từ đi tới, hắn chỉnh sửa lại tay áo. Kuzan đã thay bộ đồ hải quân ra, vì Akira nói rằng cậu không muốn đi chơi mà lại bị để ý.

" Nhóc muốn đi đâu?! " Kuzan.

" Tôi đang hỏi chú mà...!!! " Akira.

" Đi mua sắm không?! " Kuzan.

" Hả, mua sắm sao?! " Akira.

Vừa đề nghị nhìn mặt Akira đúng chán nản... Nhưng vài giờ sau cậu đã chạy khắp cái gốc cây số 40.

Kuzan thì tay xách nách mang chạy theo Akira muốn ná thở, hắn không ngờ cậu lại có tâm hồn mua sắm đến thế, mới vài giờ trước nghe tới chữ mua sắm đã chán nản mà giờ lại chạy từ cửa hàng này đến cửa hàng khác.

( Đn One Piece) Khát Vọng Hạnh PhúcWhere stories live. Discover now