Chương 30: Dâng tặng đầu dưa nhỏ

8.6K 670 3
                                    

Editor: Tiểu Mộc Mộc

Beta-er: Thiên Bách Nguyệt

-----------------------

U U đắc ý thu tiền, trong tay ôm một đống tiền lẻ, đôi tay nhỏ xinh của bé không thể cầm hết xấp tiền lẻ dày cộp kia.

Nhiều tiền như vậy, không biết có thể mua được bao nhiêu kẹo đây.

Mặc dù bé không có hiểu biết gì về tiền bạc, nhưng lại lập tức chảy nước miếng.

Nhìn thấy dương mai đã bán được bảy tám phần, tổ chương trình lập tức nháy mắt ra dấu cho nhân viên công tác.

Vì thế lúc bọn trẻ đang đếm tiền thì bất ngờ nhìn thấy một chàng trai không biết lại gần chúng từ lúc nào.

"Các bạn nhỏ, các bạn bán hết rồi sao?"

Trong lúc U U lộn xộn đếm tiền thì bỗng nhiên nghe thấy âm thanh từ phía sau vang lên, sợ tới mức khẽ run một cái.

"Bán, bán hết rồi."

Mặc dù rất thận trọng, nhưng U U vẫn thành thật trả lời, bé hỏi lại:

"Chú là ai vậy ạ?"

Chàng trai cười nói: "Chú là người mà bố mấy đứa nhờ đến đón."

U U đánh giá hắn ta một chút.

Nhân viên của tổ chương trình đều mặc áo thun in hình chữ T màu đen, cho nên một hai ngày trở lại đây, các bạn nhỏ đều có thể nhận ra người nào là nhân viên công tác, người nào không phải.

Mà người trước mắt này không mặc đồng phục, tất nhiên không phải nhân viên công tác.

Tiểu Tỏa vốn là một đứa mít ướt không thể rời bố nên nghe vậy thì bộ dạng như sắp khóc, không hề nghi ngờ lập tức muốn đi về phía người thanh niên.

"Không được đi!"

Hôm nay chỉ số thông minh của U U online đặc biệt lâu, cảnh giác nắm chặt Tiểu Tỏa.

Bé lo lắng nói: "Chú ấy nói dối! Chú ấy sẽ không đưa cậu đi tìm ba đâu!"

Trước khi đến đây, nhân viên công tác mặc đồ thú bông từng nói, không được tùy tiện đi cùng người lạ, anh ta lại không phải là nhân viên của tổ chương trình, bọn nhóc cũng không quen biết, vậy chẳng phải là người lạ sao?

Cố Diệu Diệu cố tình không ngăn cản U U, đứng một bên xem phản ứng của bé.

Không tồi, cuối cùng cũng học được một bài học.

Chu Chu hỏi nhóm nhân viên công tác phía sau: "Mọi người biết chú ấy không?"

Nhóm nhân viên đều im lặng lắc đầu.

Chu Chu chỉ vào bọn họ và nói với chàng trai: "Chú xem! Bọn họ nói không quen biết chú!"

Người thanh niên vẫn bình tĩnh trả lời: "Bố của bọn con nhờ chú đến đây đón mấy đứa, bọn họ đương nhiên không biết chú."

...... Có vẻ rất hợp lý.

U U vội vàng nói: "Không phải! Chú gạt người!"

Joe cũng hỏi: "Vậy chú biết ba cháu là ai không?"

[Edit - Full] Đoàn Sủng Vai Ác Ba Tuổi RưỡiWhere stories live. Discover now