chương1. Tương lai không có cậu.

13.1K 1K 57
                                    

" Mikey...."

Trong trung tâm bowling cũ, tại hàng ghế đầu, Takemichi đang ngồi đó với nòng súng chỉa thẳng vào đầu cậu.
....
Một giọng nói khàn trầm có phần lạnh lùng vang lên sau lưng cậu.
"Tương lai này vui vẻ quá nhỉ ?" - " Mày còn muốn gì nữa."

Takemichi sau khi nghe giọng nói đó liền trầm lại, là Mikey người cậu tìm kiếm mấy lâu nay nhưng sao cậu ấy lại lạnh lùng vậy. Lồng ngực của cậu nhói lên, cậu kể cho Mikey nghe về chuyện của mọi người ở tương lai này. Khi cậu muốn quay lại nhìn Mikey thì được dí nòng súng sát đầu cậu hơn.

"Tao sẽ giết mày đấy, thằng khốn."

"Ra ngoài đi, Sanzu. Tao muốn nói chuyện riêng với nó. " -Mikey .

" Rõ.... tao sẽ đợi mày ở dưới" -Sanzu nhìn qua Mikey rồi thu súng lại cất bước đi ra. Trước khi đi anh đáp lại Mikey.

Lúc này không gian chỉ còn lại Takemichi và Mikey, căn phòng chìm vào yên lặng cho đến khi cậu lên tiếng hỏi.

"Mikey... 'bản năng hắc ám' ₫ó là gì ? Tao luôn nghĩ về nguyên nhân của nó... là do cái chết của Kisaki hay do của anh Shinichiro....Nhưng hình như tao đã sai... thứ mà mày nhắc đến trong đoạn băng đó là gì ?"-Takemichi
"....."
Đáp lại cậu là sự im lặng của Mikey, hình như hắn không có ý định trả lời cậu mà chỉ ngồi đó với đôi mắt vô hồn và quầng thâm dưới mắt rõ ràng. Thấy vậy nên cậu lại cất tiếng nói tiếp.

" Tao đã bắt tay với Naoto, nhưng không thể quay về quá khứ được, là do nguyện vọng cứu sống Hina đã được thực hiện... tất cả là nhờ có mày đã bảo vệ mọi người. cảm ơn mày..... Vậy nên lần này, đến lượt tao cứu mày".- Takemichi vừa nói những chữ cuối vừa đứng dậy quay lại để nhìn Mikey. Nhưng bỗng dưng ngực cậu thấy nhói lên sau một tiếng 'ĐOÀNG'.

" ơ?" cậu nhìn thấy Mikey với mái tóc trắng được cắt ngắn lên, đôi mặt đen láy vô hồn xen lẫn sự mệt mỏi, hắn mặc bộ đồ màu đen và đang hướng súng về cậu, làn khói trước nòng súng chưa tan hết. Cậu lại nhìn xuống ngực mình "hả" viên đạn đã găm vào ngực cậu, cơn đau lúc này đã lan ra toàn thân khi ngước lên nhìn hắn lại thì 'ĐOÀNG' , hắn lại bắn thêm một phát vào cậu.

Cậu gục xuống, đôi tay run run cố chống đở bản thân mình dậy, miệng cậu lúc này chỉ phát ra được những tiếng " A.....a.....". Cơn đau khiến cậu không đứng dậy nổi thì ngay lúc này hắn đứng lên hướng về phía cậu đang gục xuống và sau đó tiếng 'ĐOÀNG' thứ 3 vang lên , đúng vậy, hắn đã tặng cậu thêm một phát đạn nữa với gương mặt không cảm xúc. Đó không phải Mikey của ngày xưa nữa, cuộc sống đã nhấn chìm hắn.

Mặt cậu gục xuống, máu từ miệng cậu trào ra đầy mặt cậu. Chiếc áo cậu mặc đã nhuộm đỏ do 3 phát bắn đó. Mắt cậu đã mơ hồ không nhìn rõ nữa rồi, tiếng bước chân vang lên cho đến khi cậu nhìn thấy đôi giày của hắn dừng lại trước mắt cậu. Giọng nói đều đều và đầy lạnh lùng của hắn lại vang lên, những lời hắn nói ra khiến cậu cảm thấy như ai đó bóp chặt tim cậu vậy.

" Tao không muốn gặp lại mày.... Tao buộc phải làm chuyện này.Cuộc hành trình dài của mày sẽ buộc phải kết thúc tại đây." _Mikey

[AllTake]- Tại sao tôi lại nhỏ xíu thế này?Tempat cerita menjadi hidup. Temukan sekarang