nhật kí về nhà : êm đềm thì đâu có nghĩa là chưa từng bão giông

1.3K 72 43
                                    

* chap này thì hai ông trời con chưa dám lộng hành xem anh Khởi là em bé rồi quánh mung anh bonk bonk như cơm bữa nên xin phép mng mình sẽ để đại từ nhân xưng của em Khởi là " anh " nha =))

.chúc mọi người enjoy cái moment này thật vui vẻ ¯\_(ツ)_/¯

***

Em ghét khi ánh trăng len lỏi, đất trời trải lên thân thể anh một lớp bạc vàng mỹ lệ, thanh cao.

Anh quý giá quá

Anh xa vời

Anh chẳng thể là của em.

---

Gió vẫn siêng năng lay động tán lá, âm thanh xào xạc, rì rì hiện hữu xuyên suốt màn đêm tĩnh mịch.

" anh ơi "

Người được gọi tới khẽ giật mình, mái đầu bạc hà dưới ánh trăng đêm lại như nổi bật hơn cả, ánh trăng trắng với cái màu xanh mint nhàn nhạt, ướp lên từng sợi mỏng một lớp hào quang sáng xanh đẹp đẽ.

Người nọ xoay đầu, mấy sợi tóc gặp động khẽ khàng rối lên xù xù.

Seoul ba giờ sáng, rét căm căm.

Gió lạnh áp lên má mềm người con trai be bé, thổi cho ưng ửng hai mái mềm. Gió không quên chạm nhẹ chóp mũi người đến đo đỏ, mấy hồi sụt sịt. Mắt mèo híp lại, mấy lọn tóc xanh mỏng như tơ bay loà xoa trước trán.

Người xinh đẹp tưởng chừng như vô thực, mái đầu mềm luôn thoảng hương cỏ đồng xanh tươi mát, phóng khoáng, cao ngạo.

Cái quay đầu đột ngột, ánh mắt vừa chạm nhau thâm tâm đã thét gào.

Anh xinh đẹp quá

Loại tín ngưỡng cuộc đời mà em luôn muốn tôn thờ trong lặng lẽ.

Lặng lẽ nhưng nguyện ấp ôm bằng cả mạng sống, cả trái tim nóng hổi mỗi nhịp đập đều vang vọng cái tên người.

" Hanh, sao em lên đây ? "

" anh nói anh bỏ thuốc mà "

Đóm lửa đương cháy đỏ đầu điếu thuốc lá tức khắc bị dụi tắt. Người đối diện Thái Hanh nhếch nhẹ mép môi. Thái Hanh thấy sao mà thương, mà thương quá đỗi.

" ừm, anh bỏ thuốc, xin lỗi em "

" đừng xin lỗi em, rõ ràng anh mới là hại chính mình "

Nghe bên tai tiếng thở dài, anh cất giọng trầm khàn, âm thanh thoát ra như vỡ vụn lại nghẹn ứ, đặc sệt.

" ha... đúng rồi "

"..."

" thế thì có phải là em lo lắng cho anh không ? "

" Chính Quốc... Quốc... bảo là đừng để anh lại hút thuốc "

Trời càng khuya, hình như gió trời càng tàn ác, vừa lạnh như cắt, bén như dao, thổi từng cơn từng cơn như khứa sâu vào xác thịt con người, ép người ta đến lệ tràn đáy mắt.

Anh cầm lấy chai whisky kề lên môi, ngửa cổ nuốt xuống từng dòng, yết hầu bên dưới lớp da cổ trắng noãn lấp lánh ánh bàng bạc liên hồi đánh đu lên xuống.

• [vkookga] Cái nhà này nhỏ xíuu - huấn vănحيث تعيش القصص. اكتشف الآن