Chương 68

358 43 5
                                    

Rốt cuộc khảo xong huyện thí, Trần Tây Nhiên dỡ xuống gánh nặng tâm lý, trực tiếp ngủ tới mặt trời lên cao.

Sau khi hắn tỉnh lại, tiểu thư đồng mới dám tiến lên hỏi: "Thiếu gia thi có tốt không?"

Trần Tây Nhiên nói: "Cũng không tệ lắm đi."

"Lê thiếu gia thì sao?"

"Cái này ta không biết, nhưng mới nửa ngày hắn đã nộp bài thi đầu tiên."

Thời điểm Trần Tây Nhiên ngồi vào bàn ăn cơm, tiểu thư đồng đã truyền lời cho một người khác trở về trấn trên, trước đem tin tức này thông báo cho lão gia phu nhân.

Tiểu thư đồng vốn muốn hỏi một chút tình huống thi cử của Lê Cẩm, để thuận tiện mang tin tức trở về, nhưng Lê Cẩm sáng sớm liền ra cửa, sau khi trở về ăn xong lại đi ra ngoài.

Thư đồng vẫn luôn không tìm được thời cơ.

Tống tiên sinh nhìn Trần lão gia dẫn theo thư đồng tới cửa, biết đây là mang lời nhắn tới.

Nhanh chóng đứng lên, nói: "Bọn họ khảo như thế nào?"

Trần lão gia rất hưng phấn nhưng lại có chút...... Thương cảm.

Tống tiên sinh cảm giác đại sự không ổn.

Trần lão gia sai thư đồng đem nguyên văn lời của Trần Tây Nhiên kể lại.

"Thiếu gia nói mình khảo cũng không tệ lắm, nhưng Lê thiếu gia bên kia, mới nửa ngày đã nộp bài thi đầu tiên."

Tống tiên sinh thiếu chút nữa thất thủ đánh nát cái ly!

"Lê Cẩm, hắn, hắn không viết được sao?"

Phải biết rằng, trong ấn tượng của mọi người, thí sinh chỉ một canh giờ đã nộp bài thi phần lớn sẽ đạt được thứ tự cao trong khoa cử khảo thí.

Này đại biểu bọn họ đã viết xong, bởi vì học phú vượt ra xa, cho nên làm bài nhanh hơn so với người khác.

Nhưng vẫn luôn kéo dài tới một khắc cuối cùng mới giao bài thi, có thể thấy họ đều viết một cách quy củ, đậu hay không thì nói sau.

Trường hợp mới viết nửa ngày đã nộp bài, chỉ có hai loại khả năng, hoặc là người này quá lợi hại, hoặc nộp giấy trắng.

Lúc ấy quan huyện nhìn Lê Cẩm nộp bài thi vào chính ngọ (giữa trưa, 12 giờ), cũng trộm liếc qua một chút, lo lắng người trẻ tuổi khí độ bất phàm này nộp giấy trắng.

Tống tiên sinh nghe thấy một câu này, cả người đều có điểm mất mát, rốt cuộc Lê Cẩm chính là học sinh hắn ký thác kỳ vọng cao a.

Trần lão gia tuy rằng vì Lê Cẩm tiếc hận, nhưng hắn vẫn coi trọng Trần Tây Nhiên nhà mình, trên mặt còn có chút không khí vui mừng.

Tống tiên sinh rõ ràng càng thích người nghiêm túc kiên định lại không mất thông tuệ là Lê Cẩm, biểu tình mất mát càng nhiều, đêm đó thậm chí cũng không nuốt trôi cơm, trước khi đi vào giấc ngủ còn nói thầm: "A Cẩm sao có thể không làm được bài thi chứ?"

Nội dung có khả năng ra ở huyện thí hắn đều đã giảng qua a! Lê Cẩm cũng viết thực hoàn mỹ.

Thê tử Tống tiên sinh nói: "Này nói không chừng là A Cẩm viết nhanh thì sao, đừng quá sầu lo."

Xuyên qua chi Lê Cẩm nông gia hằng ngàyWhere stories live. Discover now