Phần 7.2

8.1K 270 6
                                    

Edit & Beta : Đoè

Cố Trường An bị trêu chọc đến nói không nên lời. Loại chuyện này sao có thể chỉ vài ba câu an ủi là xong.

Bị trêu chọc tới nỗi lòng nóng như lửa, nghiến răng nghiến lợi dỗ dành cậu: "Ngoan......để chú xem thử nào."

Cố Sở nghe lời bật camera, cho hắn xem khung cảnh ướt dầm dề giữa hai chân, bị cơn khát tình tra tấn ngón tay đâm sâu vào trong cơ thể, vừa vụng về hành động vừa khóc lóc nỉ non gọi hắn:"Chồng ơi, chồng ơi."

Hiếm khi cậu chủ động, lại còn gọi hắn cầu xin hắn ôm như vậy, Cố Trường An làm sao có thể chịu nổi.

Cố Sở đợi cho tới khi đối phương chật vật thì lập tức ngắt máy, tảng đá trong lòng rơi xuống, hít một hơi, chờ cơ thể giảm bớt cơn nóng, bắt đầu thong thả ung dung rửa sạch phía dưới ướt đẫm. Chỗ bị dâm loạn thấy hơi khó chịu, vì thật sự không cảm thấy đói, cũng không có thói quen thường xuyên thủ dâm, nhưng cậu chỉ có thể đánh cược, dùng một kích đánh tan sự độc đoán chuyên chế của tên đàn ông đang ở bên kia đại dương ngay tại thời điểm này.

Đây cũng là lần đầu tiên cậu làm chuyện này qua điện thoại.

Ba ngày trước cậu gọi điện thoại cho Khâu Hằng Tri, gã không chịu nghe theo lời cậu nói quyết định từ bỏ xưởng may Khổng Dương. Cậu có thể bịa ra rất nhiều lý do nguyên nhân tại sao mình không ở trong nước, nhưng cậu không muốn từ bỏ xưởng may vì bất cứ lý do gì, công ty là của cậu, không ai có quyền thay mặt cậu đưa ra quyết định như vậy.

Nếu muốn quay về nước thì chỉ còn cách mày thôi.

Đến chiều, vệ sĩ tới gõ cửa, xe đã chờ sẵn bên ngoài, bọn họ lập tức lên đường.

Lúc này Cố Sở mới thật sự cảm thấy nhẹ nhõm, cậu để lại lời nhắn cho Cố Thừa, chỉ cần đi cuốn sách mà cậu đã đọc được một nửa.

Kể từ đó, suốt một tuần Cố Thừa không thể liên lạc được với cậu.

Cố Thừa gọi cho cậu, nơi ở, văn phòng công ty, thậm chí gọi điện thoại về nhà, không ai biết Cố Sở đang ở đâu, cậu nhóc bắt đầu trở nên căng thẳng, Cố Lan Sinh nói rằng Cố Trường An cũng đã một tuần rồi không về nhà lớn.

Cố Lan Sinh lớn tuổi hơn bé, sống ở Cố gia từ nhỏ,đương nhiên sẽ biết nhiều chuyện hơn nhóc: "Sở thiếu chắc chắn ở cùng ông chủ, nếu không thì sao ông chủ lại không lo lắng chút nào?"

Cố Thừa cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi nghe Cố Lan Sinh nói như vậy, nếu Cố Trường An không để người lại trông nhóc, thiếu chút nữa nhóc đã đặt vé máy bay lập tức bay về nước.

Nhóc hỏi Cố Lan Sinh có phát hiện gì khác không, Cố Lan Sinh nói người đến người đi rất nhiều, nhưng không thấy ai trông có vẻ giống mẹ của nhóc.

Cố Thừa nói anh tiếp tục theo dõi.

Cố Lan Sinh do dự một lúc mới nói:"Không biết làm vậy có ổn không, nếu ông chủ biết chắc chắn sẽ nổi giận."

Cố Thừa mắng: "Anh là đồ nhát gan! Anh không sợ tôi nổi giận sao hả?!"

Cố Lan Sinh được anh họ của mẹ nhận nuôi từ nhỏ, thế lực của đối phương rất lớn, có quan hệ rất tốt với Cố Trường An, bởi vậy dù anh chỉ là con của một quản gia, nhưng người Cố gia xem anh như một nửa tiểu thiếu gia. Chỉ có Cố Thừa không kiêng kị, luôn bắt nạt anh, lúc còn nhỏ mỗi lần ra ngoài chơi, căn bản không muốn người khác bế, nhóc con chỉ thích cưỡi trên cổ Cố Lan Sinh như cưỡi ngựa, sai sử anh như một người hầu, trước nay đều là tay một tay lóng, muốn anh quỳ anh lập tức quỳ, anh đã quá quen với cái tính của thiếu gia.

[ĐM/EDIT] ÁM ĐỘWo Geschichten leben. Entdecke jetzt