Chap 36

726 66 5
                                    

Đạp thuyền cũng được một canh giờ, cái bụng no căng của Lâm Tiểu Bân cũng tiêu hóa gần hết rồi. Ngô Uyên nhìn thời gian nói.

“Vào bờ đi, hết giờ rồi.”

Hơn năm giờ, mặt trời vẫn còn hơi nhỏ.

Bốn người lên bờ, Ngô Uyên nhận một cú điện thoại, nói.

“À, cứ để tại quầy bán vé du thuyền ở Nam Hồ đi ạ.”

“Có ai tới sao?”

Đinh Trình Hâm hỏi.

Ngô Uyên và Lâm Tiểu Bân nháy mắt ra hiệu, nói.

“Không, tôi chỉ đi lấy đồ, các cậu đi tìm một chỗ nào đó ngồi đợi tôi đi. Mua nước giùm tôi luôn, tôi muốn uống nước chanh ướp lạnh!”

Ba người đi về phía trước khoảng mấy chục mét, mua đồ uống ở quầy giải khát trong công viên, sau đó kiếm một cái chòi nghỉ mát nhỏ ngồi xuống.

Công viên Nam Hồ có lịch sử rất lâu đời, mấy năm gần đây cũng đã tu sửa qua một lần, bởi vậy du thuyền và chòi nghỉ mát trong công viên đều là đồ mới, khá sạch sẽ. Lâm Tiểu Bân vừa đi vào liền cười toe toét ngồi xuống.

Chòi nghỉ mát nằm bên cạnh một gốc cây đa lớn, tán cây cũng vừa đủ che lại ánh nắng từ mặt trời, nên bên trong cực kì mát mẻ.

Qua mấy phút, đột nhiên Lâm Tiểu Bân nghiêm túc nói.

“Tiểu Trình Hâm, tôi khuyên cậu nên nhắm mắt lại đi, bây giờ nhắm luôn.”

Đinh Trình Hâm hơi sững sờ.

Không ngờ ngay cả Mã Gia Kỳ cũng nói.

“Nhắm lại đi, chỉ một lát thôi.”

Bé ngoan Đinh Trình Hâm nhắm mắt lại, còn nghe thấy Lâm Tiểu Bân đang lảm nhảm cái gì đó.

“Này, cái gì vậy chứ, tôi kêu cậu nhắm mắt mà cậu không nghe, Mã ca nói một tiếng là cậu liền vâng lời,…”

Đột nhiên không còn âm thanh.

“Chúc Tiểu Trình Hâm sinh nhật vui vẻ! Lúc nãy đã hát tiếng Trung rồi, bây giờ hát lại bằng tiếng Anh đi~ ”

Đinh Trình Hâm mở mắt ra, nhìn thấy Ngô Uyên cầm một cái bánh sinh nhật, trên mặt bánh cắm cây nến số “16” nữa. Lâm Tiểu Bân và Mã Gia Kỳ đứng ở hai bên người cậu, ba người bắt đầu hát bài chúc mừng sinh nhật bằng tiếng Anh.

“Happy birthday to you~Happy birthday to you~ ”

Dù bận rộn trăm bề, nhưng Lâm Tiểu Bân vẫn muốn lấy điện thoại ra quay video lại.

“Được rồi, mau ước đi.”

Ngô Uyên đem bánh ngọt đặt trên bàn đá trong chòi nghỉ mát.

“Ước xong rồi thì thổi nến.”

Đinh Trình Hâm rất bất ngờ, vẫn còn đang trong trạng thái của người cõi trên, nhưng vẫn nhanh chóng nói điều ước rồi thổi nến.

Lâm Tiểu Bân cảm thán.

“Đệt! Ban ngày cầm bánh kem đi mừng sinh nhật, còn ca hát, nhìn đần độn thật đấy!”

[Kỳ Hâm][Chuyển] Cậu Em Nhỏ Này, Tôi Bảo Kê Where stories live. Discover now