ANH ĐÀO LUYẾN CA - CHƯƠNG 9.

152 21 0
                                    

“Thượng thần của Bách Hoa Cốc, không phải người các ngươi có thể ngăn cản đâu.”

Thanh âm của nàng nhẹ nhàng như cánh hoa trôi trên mặt nước, nhưng vẫn đủ uy nghiêm khiến người khác phải dè chừng.

“Tiểu tướng bái kiến thượng thần!”

Hai thiên tướng canh cổng Thiên Môn vội vã quỳ xuống, Sakura phất nhẹ tay áo, lướt ngang qua bọn họ, tiến vào Thiên Cung.

Nàng đi thẳng một mạch tới tẩm điện của Thiên Quân.

Thiên Quân quả rất biết hưởng phúc, lão đang nằm trên giường, an nhàn nhắm mắt dưỡng thần.

Bên phải là một tiểu tiên nga xướng khúc đàn ca, phong tình vạn chủng. Bên trái là một tiểu tiên nga khác đang quỳ, đôi tay trắng nõn nhẹ nhàng bóp chân cho lão.

Nàng hiện thân, hai tiểu tiên nga giật bắn mình, kêu “á” một tiếng.

Thiên Quân liền mở choàng mắt, nhìn thấy nàng thì sững người, nghiêm giọng quát: “Ngươi là ai? Lại dám tự tiện xông vào tẩm điện của bản quân?”

Sakura thong dong bước vào trong phòng, không ấm không lạnh nói: “Thiên Quân, mới có mấy trăm năm không gặp, ngài đã quên mất bản thượng thần rồi ư?”

Giọng nói này...

Thiên Quân như sực nhớ ra, vội vã bước tới trước mặt nàng, cung kính cúi người: “Thượng thần giá đáo, thứ cho bản quân không đón tiếp từ xa.”

Sakura nhẹ cười, màn sa mỏng manh trên mũ thoáng đong đưa.

Lão cũng bị tiếng cười của nàng làm cho thần hồn điên đảo.

Đối với vị hôn thê này, Thiên Quân vô cùng hài lòng, nàng là nữ thượng thần duy nhất trong bốn bể tám cõi, địa vị tôn quý không ai sánh bằng. Nếu lập nàng làm Thiên Hậu, còn có kẻ dám dị nghị sao?

Hơn nữa, dung nhan sau lớp màn che kia thôi thúc lão nhất định phải có được nàng.

Thiên kiều bá mị (1), sắc nước hương trời, bách hoa đua nở cũng không sánh được với một cái liếc nhìn của nàng.

Lão muốn tự tay mình chứng thực những lời đồn thổi trên.

Thiên Quân ra vẻ tươi cười, cởi mở, nói: “Mời thượng thần ra chính điện, bản quân lập tức sai người mở tiệc thiết đãi.”

“Không phiền Thiên Quân phải tiếp đãi, ta nói vài câu rồi sẽ đi ngay.”

“Bản quân đoán thánh ý của thượng thần, phải chăng là muốn bàn về ngày đại hôn vào tháng mười sắp tới?”

Nàng gật đầu: “Đúng vậy.”

Sakura vốn không để tâm chuyện mình sẽ lấy ai, miễn là có lợi ích cho Hoa tộc, cho chúng thần dân Bách Hoa Cốc, cùng lắm thì bên cạnh nàng có thêm một người ngủ chung mà thôi.

Nhưng hiện tại không như vậy nữa... 

Đã có một người bước vào trái tim nàng rồi.

Tất nhiên, không phải Thiên Quân.

Thiên Quân đón lấy chén trà tiểu tiên nga đưa tới, dâng đến trước mặt nàng, “Mời thượng thần.”

[FANFIC | SYASAK] ANH ĐÀO LUYẾN CA [FULL]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ