[VolHar-H]

602 51 4
                                    

Harry tỉnh dậy trên một khoảng không mềm mại. Đôi tay nó bị trói trên đầu, mắt thì bị một đoạn vải mềm bịt kít, không có tầm nhìn khiến kẻ được chọn bắt đầu sợ hãi. 

Cực lực di chuyển đôi tay bị trói cứng, tiếng xích loảng xoảng va vào nhau tạo nên tạp âm chói tai, hiển nhiên, không có tác dụng. 

Cố gắng vận động luồn phép thuật trong cơ thể, Harry đánh cược vào khả năng sử dụng thần chú không đũa phép của mình. 

 Bùa nổ chắc là đủ, vừa nghĩ, trong đầu vừa định hình câu thần chú và tác dụng của nó, tập trung vào phần cổ tay đang bị trói buộc. Cơn đau bỏng rát lan tràn toàn thân, phép thuật thất bại, đồng thời, một bên giường lún xuống rõ rệt. Có người! 

 "Ngươi là ai?" 

 Harry lớn tiếng hỏi, đáp lại cậu trai là một điệu cười thấp, nghe như vui vẻ lắm. Rồi một giọng đàn ông cất lên. 

 "Đừng cố chống cự, nơi này đã được ta ếm bùa chống sử dụng phép thuật, ngoài ta ra, không ai có thể." 

 "Rốt cuộc ông muốn gì?!", Harry bắt đầu hoảng sợ, có thể vặn vẹo vùng vẫy kịch liệt, đôi mắt bị che làm cho nó bức bối vì không thấy gì cả, nó tức giận bắt đầu gầm gừ. 

Harry nghe thấy tiếng mở tủ kéo, hắn ta đang tìm kiếm gì đó. Trong khoảng thời gian ít ỏi, nó vẫn cố tìm cách trốn thoát khỏi xiềng xích. Là một phù thủy, mấy thứ này chỉ dễ như trở bàn tay, thế nhưng khi không sử dụng được phép thuật lại khác. 

"Há miệng." 

 Giọng đàn ông ra lệnh. Tất nhiên, Cậu Bé Vẫn Sống không bị ngu. Lực bóp mạnh mẽ tấn công vào cằm, ép hai bên quai hàm đau nhức, nhưng thằng nhãi vẫn cứng đầu nghiến chặt răng. Thứ này tất nhiên không phải tốt lành gì, nhất định không thể nuốt. 

 "Potter." 

 Harry khựng lại, giọng điệu có phần quen thuộc. 

 "Voldem-- ưm... Khụ!" 

 Ngay khi miệng vừa mất cảnh giác há ra, cảm giác mát lạnh lập tức tràn vào, Harry nuốt thứ kia mất rồi! 

 Harry ho sặc sụa, cố đẩy một phần của dung dịch không rõ lai lịch kia ra ngoài nhưng vô dụng. 

 "Voldemort ông muốn gì? Ông cho tôi uống thứ gì?!" 

 Harry thở hổn hển, nhiệt độ cơ thể dần tăng, cảm giác cơ thể như rơi vào lò lửa.

Cảm giác mái tóc bị người kia nắm lấy giật mạnh ra sau, Harry vì đau mà rên rỉ, để lộ vùng cổ yếu ớt và yết hầu di chuyển theo nhịp thở vội vã của cậu trai. Cơ thể nó giờ đây nóng rực như thiêu đốt, ham muốn kì lạ bắt đầu nảy sinh. 

 "Nhớ kĩ đêm nay, Potter." 

 "Cái gì?" 

Ngay lập tức, Voldemort hôn xuống hõm vai Harry, mút nhẹ để lại dấu hôn hồng hồng tình ý. Harry há miệng thở dốc không tin nổi. 

 "Ông điên rồi Voldemort! Thả tôi ra!" 

Tiếp tục mở rộng cổ áo, các vết hôn ngân càng nhiều, thậm chí là cả cắn, mỗi một lần đều khiến Harry giật mình mà cựa quậy, cảm giác vừa nhột vừa ngứa cùng với cơ thể bốc hỏa khiến lý trí nó dần tan rã. 

(Harry Potter fanfiction) Một đống cp mà tui shipWhere stories live. Discover now