Chương 5

8.7K 295 8
                                    

Chương 5

   Diễm Phương nắm tay cô đung đưa qua lại đến vui vẻ, mở miệng liến thoắng nói, dáng vẻ như hai người bạn thân thiết hoàn toàn không có chút gượng ép nào cả:

     -Chị dâu, không cần ngại. Chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ trở thành người một nhà. Em nói cho chị biết nhé, nhìn ông anh của em nghiêm túc chững chạc vậy thôi, chứ thật ra ổng con nít lắm, lại ngu ngơ ngờ nghệch. Mấy năm trời học trung học, đại học rồi đi làm rồi mà còn chưa có lấy một mảnh tình vắt vai nữa. Chị xem anh ấy có tội nghiệp không? Mau thu nhận người ta đi.

   Anh ta chưa bao giờ yêu ai? Có ma mới tin được. Cô đâu phải con nít 5 tuổi. Diễm Phương nhìn vẻ mặt khinh bỉ của Linh Đan, biết rõ chị dâu không tin lời mình nói, cảm thấy vô cùng khó hiểu:

     -Chị dâu, chị không tin em?

   Linh Đan thu lại biểu tình vừa rồi, bối rối cười nói "không có". Diễm Phương không buông tha cho cô mà tiếp tục dò hỏi. Linh Đan liếc Mạnh Quân một cái, kéo "cô em họ của chồng tương lai" sang góc bên kia nói nhỏ:

     -Đan kể Phương nghe nha. Anh của Phương không có tốt đẹp như Phương nghĩ đâu. Anh ta lăng nhăng lắm, lại hay lừa gạt con gái nhà lành, sau đó quất ngựa truy phong một đường chạy thẳng. Vô tình, vô lương tâm, vô trách nhiệm...

     -Khoan, khoan, khoan. Chị đang nói về cái gì vậy? Em không hiểu.

   Linh Đan cẩn thận quan sát xung quanh, thấy không có ai mới tiếp tục:

     -Phương biết không, lần đầu tiên Đan gặp Mạnh Quân là ở trên đường. Lúc đó hai người còn chưa có quen biết nhau, trời mưa rất to, Đan trú ở một góc liền thấy Mạnh Quân cùng người yêu tay trong tay che ô đứng phía trước. Ngoài ra còn có một cô gái quần áo ướt đẫm chắn đường của họ, đoán chừng là bạn gái của anh ta đến đó đánh ghen. Còn nữa nha, ngày Đan với anh ta chính thức gặp nhau do gia đình giới thiệu, khi Mạnh Quân đang định chở Đan về thì cũng có một cô gái đến quấy rối cản trở. Chắc chắn vì anh ta yêu đương, lăng nhăng khắp nơi nên mới bị người ta truy lùng như vậy.

   Diễm Phương vừa nghiêm túc lắng nghe vừa cẩn trọng suy nghĩ, cuối cùng cũng hiểu ra mọi chuyện.

     -Chị dâu hiểu lầm rồi. Đó không phải người yêu của anh Quân đâu.

   Linh Đan hơi ngẩng ra, lại nhíu mày hỏi thăm kĩ càng hơn. Diễm Phương che miệng cười trộm, ánh mắt đầy ý cười liếc qua chỗ Mạnh Quân đang đứng.

     -Bác Hai của em, tức ba anh Quân ấy, có người bạn rất thân. Người bạn đó có một đứa con gái bằng tuổi em, tên Thuỳ Trang. Con nhỏ đó nhà giàu chẳng thiếu thứ gì, còn được ba mẹ cưng chiều từ nhỏ nên tính nó ích kỉ, khó chiều mà kiêu ngạo lắm. Thật tình em không ưa con nhỏ đó chút nào.

   Diễm Phương dừng lại một chút nhìn cô, khẽ thở dài:

     -Xui xẻo là nó lại đi thích anh Quân. Mấy năm nay Thùy Trang đi nước ngoài thì đỡ, tháng trước vừa mới về lại tiếp tục bám dính lấy anh ấy. Cũng may ông nội có mắt nhìn người,  chọn chị làm cháu dâu mà không chọn con nhỏ kiêu căng phiền phức đó. Chị vừa xinh đẹp, vừa đáng yêu lại vừa hiền lành biết mấy, rất thích hợp với anh Quân.

Hợp Đồng Hôn Nhân? Anh Xé Rồi!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ