3. mỹ cảnh đẹp nhất thế gian này...

194 25 1
                                    

"Cánh hoa vàng rơi trên thảm cỏ, chút ít lá vàng đáp lại trên tóc anh, em thấy anh thật đẹp, anh là mỹ cảnh đẹp nhất thế gian này..."

...

Sau khi tắm xong Tiêu Chiến ung dung ngồi lên thành bồn tắm lắc lư theo tiếng nhạc, để mặc cơ thể vẫn còn ướt nhẹp cho Nhất Bác lau khô.

Không chỉ lau khô, cậu ấy còn sấy tóc cho anh, đến lúc cả người anh đều khô ráo thì người cậu ấy cũng dần khô rồi. Lại đến lượt anh lau và sấy tóc cho cậu ấy, trong lúc đó cậu tranh thủ ôm lấy eo anh, dúi đầu vào ngực anh mà dụi dụi, miệng còn khoái chí khen người anh thơm lắm.

Tình tứ thêm một lúc lâu, hai người mới chịu rời khỏi nhà vệ sinh. Tính ra thì cũng đã là tranh thủ hết sức nhưng đến khi chính thức rời khỏi nhà đã là hơn tám giờ.

Bánh xe đã chậm rãi lăn, dần tăng tốc. Hai hàng cây bên đường như bừng thêm sức sống dưới những ánh đèn đường. Phố đêm giờ đây đã chính thức lên đèn, tiếng ồn ào náo nhiệt đã hơn hẳn lúc tan tầm, bao ánh đèn đủ màu rực lên, thấp thoáng, vừa gần lại vừa xa xôi.

Tiêu Chiến quay sang nhìn cậu, phải cảm thán rằng chồng mình thật đẹp, không những thế mà còn rất trẻ. Mỹ nam vừa trẻ vừa khoẻ này mà lại là của mình, bất giác, anh cảm thấy thật hạnh phúc, chồm người sang hôn má cậu một cái.

Dù đã kết hôn được mấy năm nhưng số lần anh chủ động lại rất ít, nên thành ra mỗi lần anh động thủ tấn công chồng mình thì hai mắt cậu ấy đều sẽ sáng rực lên, còn cắn nhẹ môi dưới kiềm chế tỏ ý rất khoái chí.

Chiếc xe nhanh chóng đến điểm hẹn là phố ẩm thực đêm, mùi thức ăn các loại cứ thế xộc thẳng vào mũi anh làm chiếc bụng đói sôi lên ọc ạch. Nhất Bác đã quen với tính hay ăn dễ đói của chồng mình nên vội vàng gửi xe ở một bãi đỗ ngay đối diện con phố ẩm thực rồi cùng nhau nắm tay bắt đầu dạo quanh con phố.

Khí trời thu năm nay không lạnh lắm, thi thoảng từng cơn gió hanh khô lùa qua da thịt khiến hai người khẽ rùng mình. Cậu cởi chiếc áo khoác của mình khoác thêm lên người anh rồi không để anh kịp phản ứng đã kéo anh chạy vào giữa con phố ẩm thực.

Phố ẩm thực đêm Chanh Dây đang vào lúc náo nhiệt nhất, người người qua lại tấp nập. Nhất Bác vòng tay qua eo kéo lấy anh sát vào mình, anh cũng thuận theo ôm lấy cậu.

Đến gian hàng đầu tiên, hương thơm của bánh mochi cuốn theo gió đi vào khứu giác thật nhẹ nhàng. Tiêu Chiến chạy đến, vui vẻ gọi một đĩa bánh mochi màu hồng, không lâu sau bánh đã đến tay cậu, anh cầm lên một chiếc bánh, nhẹ tay nắn chỉnh một chút, chiếc bánh mochi bây giờ đã mang hình dáng của một chú heo hồng bé nhỏ. Tiêu Chiến thích lắm, cười một cái rất tươi.

Bảo bối của cậu khi cười lên trông thật đáng yêu, trông như một đứa trẻ lần đầu được chạm đến những thứ mình thích, nụ cười hiện lên thật ngọt ngào, khoé mắt cong lên trong veo như nước hồ mùa thu. Anh trong mắt cậu luôn là những điều thuần khiết nhất, là thuần khiết và rạng rỡ, cứ ngỡ như thiền thần đã mải chơi lạc vào chốn trần gian này.

Tiêu Chiến cầm điện thoại canh góc chụp, miệng vừa nhanh nhảu chỉ cho cậu cách tạo dáng với bánh mochi. Bức ảnh đầu tiên là hình ảnh nụ cười ngọt như kẹo đường của chàng thiếu niên với chiếc bánh mochi heo hồng giơ lên ngay cạnh chiếc má sữa. Tấm ảnh thứ hai là nụ cười hạnh phúc sau khi nghe câu tỏ tình từ người mà cậu yêu nhất: "Cún Con, anh yêu em".

ᶠᵘˡˡ | 𝐁𝐉𝐘𝐗 • Khi hoàng hôn buông - SenflaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ