6. Chàng trai lãng tử của mùa thay lá

154 21 1
                                    

Chiều hôm ấy là một chiều thu mang hương sắc say đắm lòng người.

Gió cuốn xào xạc những chiếc lá vàng trên hè phố, cuốn theo những hương hoa hòa quyện.

Nắng, hoa, lá, hương và cả âm thanh vội vã của dòng người qua lại, tất cả như hài hòa tuyệt phối nên khung cảnh mỹ lệ của mùa thu, hòa vào ngân vang của khúc nhạc tình buổi chiều sớm.

Mỗi dịp vào thu cảnh trời đều thay cho mình chiếc áo mới rực rỡ mà chẳng kém phần dịu dàng sâu lắng, đó là một tuyệt tác riêng biệt của mùa thu.

Tiêu Chiến đứng dưới tán cây cổ thụ cao lớn ngẩng đầu nhìn lên từng áng mây chậm rãi trôi phía bầu trời xa xăm. Chút nắng chiều xuyên qua kẽ lá chiếu rọi lên gương mặt anh, vô tình tôn lên từng đường nét thanh tú... thoáng chốc, tựa như vẻ đẹp này vẫn là tuổi đôi mươi, vô tư hồn nhiên như thời niên thiếu.

Khung cảnh này bước vào ống kính đã trở thành một cảnh đẹp đơn thuần với chàng trai lãng tử của mùa thu.

Nhất Bác cầm chiếc máy ảnh chăm chú nhìn ngắm lại bức ảnh nghệ thuật vừa mới bắt được, xong lại nhìn đến chàng lãng tử vẫn chưa biết gì đang ở đằng xa, mỉm cười một cái.

Ống kính lại giơ lên, phóng đại lên 2x, nháy nút một cái vừa kịp bắt trọn ảnh tượng chàng thiếu niên nô đùa với tán lá, trong đôi mắt cười hiện lên một sự trong trẻo hồn nhiên nhất.

Chàng trai lãng tử của mùa thay lá.

Cậu chậm rãi bước lên từng mảnh đá cuội nối đuôi nhau trên thảm cỏ xanh, điểm đến cuối cùng dừng lại ngay bên cạnh chàng lãng tử. Anh ấy xoay người lại, vừa tầm lọt vào ngực cậu, cậu nhanh tay khoác lên người anh chiếc áo len mỏng, giọng điệu yêu chiều: "Cẩn thận cảm.".

– Nhất Bác, em nói đi hẹn hò, sao lại đến đây?

Người con trai ấy ngẩng đầu nhìn lên, cả cơ thể vẫn dựa vào lòng cậu, hai tay vòng qua eo ôm lấy.

Cậu không đáp lại, chỉ mỉm cười đưa tay chỉnh lại mái tóc đen sẫm rối bời vì gió thu cuốn lấy.

Nhắc đến hẹn hò hầu hết ai ai cũng sẽ nghĩ đến những nơi thật ồn ào đông đúc như quán cafe, rạp chiếu phim hay khu ăn uống, nhưng điều mà cậu nghĩ đến lại chính là những cảnh đem lại hoài niệm dấu yêu.

Nơi đây là bờ sông ngay cạnh công viên, ngày trước cậu thường tranh thủ đến trưa lại chạy ra đây, len lén nhìn quanh tìm kiếm một chàng họa sĩ. Chàng họa sĩ ấy hay suy tư trầm ngâm, nhắm mắt tận hưởng từng làn gió dịu thổi qua, xong lại bắt đầu vẽ, có khi say sưa vẽ từ đỉnh trưa đến chiều tối.

Cũng không biết từ khi nào, hình bóng quen thuộc ấy lại thấp thoáng trong tim, mập mờ, vừa thương lại vừa nhớ, bỗng chốc, một đứa trẻ đôi mươi đã chập chững biết yêu, suốt ngày vẩn vơ với những nỗi niềm bé nhỏ.

Ngày qua ngày, nỗi niềm ngày một lớn, hình bóng chàng họa sĩ với nụ cười ấm áp đã chạm đến trái tim, thức tỉnh sự rung động của tuổi mới đầu tập yêu.

Sau những tháng ngày nhung nhớ cậu nhóc ấy đã lân la làm quen, ở một cự ly gần nào đó cậu đã có thể nhìn trọn anh ấy.

ᶠᵘˡˡ | 𝐁𝐉𝐘𝐗 • Khi hoàng hôn buông - SenflaDonde viven las historias. Descúbrelo ahora