Chap 52

205 15 2
                                    

Ú òa, còn hai ngày nữa thi mà chưa học bài...

++++++++++++++++++++++++++++++++

Nhân Mã rời khỏi nhà đi đến bệnh viện trung tâm từ sáng sớm. Sáng nay anh được lệnh đến đó để canh giữ một phạm nhân sử dụng quá nhiều chất kích thích nên hắn vẫn đang chờ theo dõi ở bệnh viện và lấy mẫu kiểm tra.

Vẫn như mọi khi mọi người trong bệnh viện rất chào đón anh, suy ra thì anh rất thân thiện với mọi người, gương mặt trông cũng sáng sủa vì thế mấy người trong này rất chú ý đến anh. Vẫn là ngồi canh phạm nhân mà anh giống ngồi đó "nạp chất dinh dưỡng hơn". Cứ cách mấy phút họ lại mang đồ ăn và nước đến cho anh. Đến nỗi anh còn nghi ngờ bệnh nhân là anh nữa.

Phút chốc một cô gái lại đến. Cô ấy đưa cho anh một miếng bánh rồi còn ngồi đó trò chuyện với anh nữa.

- Mọi người không cần làm vậy đâu! Lỡ tôi mập lên thì về phục lệnh không được nữa!

- Sao vậy anh?

- Mập lên rồi ông sếp tôi có nhận ra nữa đâu mà phục lệnh.

Cô gái kia ngồi đó cười. Phút chốc tiếng chuông gọi y tá vang lên. Cô ấy đứng dậy vừa cười vừa nói.

- Cũng đỡ hơn là ăn cái gì đó có hại cho sức khỏe nhỉ? Em nghe nói cảnh sát toàn phải ăn mì rồi chạy việc thôi đó thế nên giờ có đồ ăn ngon thì anh cứ ăn đi, dù sao thì ăn mì cũng đâu có tốt cho sức khỏe đâu. Thôi em đi trước đây!

Câu nói này tuy lạ mà lại quen đến lạ thường. Cũng là nói như vậy nhưng theo cách khác, một con người khác, một nơi khác và là một mối quan hệ khác...

Nhân Mã thở hắt ra, anh lại nghĩ đến chuyện đó nữa. Kể từ khi Song Ngư rời đi, anh đã tìm đủ thứ câu để có thể có một lời xin lỗi trọn vẹn nhất với cô nhưng hiện giờ mọi thứ vẫn chưa có tiến triển gì. Anh cho rằng đối với cô sự thù ghét anh đã tăng lên rồi, chẳng còn thích thầm gì ở đây nữa.

Ồ, dĩ nhiên là anh biết cô thích anh. Chuyện đó mà cũng không nhìn ra thì anh đúng là tệ thật. Nhưng anh không phản hồi cô vì anh hiện đang muốn tìm ra chân tướng sự thật ở nhà anh trước rồi sau đó mới tính mấy chuyện này sau với lại anh cũng không thích cô...có lẽ vậy.

Cũng đã gần ba tuần rồi. Lúc anh ra sân bay và nghe được chuyện cô sẽ cùng Lưu Bạch Dương về Mỹ sống, anh đã thật sự bối rối, đó cũng là lý do khi Sư Tử hỏi anh đã trở lời "ờ" một cách trống trơn. Rồi sau đó ra xe mà chạy đi đâu anh cũng chẳng biết nữa. Có lẽ không phải sợ cô và Bạch Dương xảy ra mối quan hệ gì mà sợ rằng anh không còn có cơ hội xin lỗi cô nữa.

Nhân Mã mệt mỏi dịu ánh mắt xuống nhìn xung quanh, lúc này trong phòng bệnh, phạm nhân kia giẫy giụa liên tục. Nhân Mã vội chạy vào cho dù có đề phòng trước mà trói hắn lại rồi thì tên đó vẫn giẫy giụa liên tục, có lẽ vài phút nữa hắn sẽ vì cái sự nông nỗi lúc trước mà chết luôn vì thuốc phản tác dụng mất.

Nhân Mã loay hoay bấm chuông gọi y tá, còn anh thì cố gắng để tên đó không vì co giật mà cắn trúng lưỡi. Đã hơn mươi phút cũng vẫn chẳng có ai tới. Cánh tay anh chắc sắp bị tên đó cắn đứt ra luôn rồi. Lúc này một mũi tiêm đâm vào bả vai hắn. Gần như ngay lập tức hắn hết co giật và chìm sâu vào giấc ngủ.

HOÀN - [12 chòm sao] Người Tôi Vẫn ChờWhere stories live. Discover now