Tập 4: Bí mật chỉ có ánh trăng biết (Phần 4)

3.5K 318 199
                                    

Không ai phát hiện, trừ Kim Gyuvin.

Đột nhiên, điện thoại của Lee Jeonghyeon và Kim Gyuvin đều reo lên, họ nhận được một tin nhắn từ tổ chương trình.

[Hiện tại, bạn có thể lựa chọn mở còng tay hoặc không. Sau khi mở, bạn sẽ có 15 phút tự do]

[Hãy đi tìm người bạn muốn gặp nhất vào lúc này]

[Đây sẽ là thời gian ở một mình duy nhất của bạn trong hai ngày một đêm]

"Toi rồi."

Chai bia trong tay Kim Gyuvin vô tình rơi xuống đất.

Mảnh vỡ thủy tinh vương vãi khắp nơi.

Vẻ kinh hoảng lúng túng của cậu bị Lee Jeonghyeon nhìn thấy.

Còng tay trói buộc hai người được mở ra, Kim Gyuvin và Lee Jeonghyeon quay đầu chạy vào màn đêm vô tận.

Thẩm Tuyền Duệ ấn lại bàn tay đang vội vàng giải khóa của Chương Hạo.

Khiến anh dừng động tác.

"Chương Hạo." Thẩm Tuyền Duệ vẫn luôn cúi đầu, giọng nói khàn khàn, gió biển thổi tung mái tóc trắng của cậu "Anh muốn đi tìm Sung Hanbin đúng không?"

Chương Hạo vẫn kiên trì mở còng tay.

Chỉ là, anh hơi nghiêng đầu, nhìn thấy khóe mắt đỏ hoe của Thẩm Tuyền Duệ.

Tiếng sóng biển và giọng nói của Chương Hạo hòa vào nhau: "Không phải."

"Vậy anh..."

"Người anh muốn gặp bây giờ là ai?"

Tay Thẩm Tuyền Duệ ép chặt đến mức không rút ra nổi, sự lạnh lẽo của kim loại xuyên qua da thịt và mạch máu truyền đến trái tim Chương Hạo.

Một trận lạnh lùng.

Nhưng Chương Hạo không trả lời, chỉ trầm mặc khẽ thở dài một tiếng.

Có lẽ là vì tiếng thở dài ngắn ngủi nhưng xen lẫn mệt mỏi này.

Đôi tay không chịu buông ra kia đã chậm rãi di chuyển, Thẩm Tuyền Duệ từ bỏ, càng cúi đầu thấp hơn, giống như một đứa bé bị mất kẹo.

Chương Hạo đứng dậy muốn rời đi nhưng cánh tay lại bị người kia nắm lấy.

Tuy nhiên, chỉ vài giây sau đã ngoan ngoãn buông ra.

Trên bãi biển chỉ còn lại Thẩm Tuyền Duệ.

"Đi không?"

"Đi không?"

Đọc xong tin nhắn, Mã Tĩnh Tường và Mun Junghyun hỏi cùng một câu.

Sau đó, còng tay được mở ra.

Nhưng bọn họ vẫn ngồi ở hai bên bảng vẽ.

Gió biển mặn đắng thổi bay một góc trang giấy trắng, trên đó là bức chân dung còn dang dở.

Hy vọng xuyên thấu qua những giọt nước mắt.

Màn đêm khiến nỗi tưởng niệm trong tim không thể ức chế mà tăng lên gấp bội.

Cơ hồ chỉ trong một giây, Han Yujin đã lấy được chìa khóa.

Nhưng khi cắm chìa khóa vào ổ, cậu mới nhận ra hai người đang bị còng tay với nhau.

Transit love (Boys Planet)Where stories live. Discover now