Ngoại truyện 17: "Chỉ yêu cái thân thể của Lệ Chí Hạ."

1.1K 74 7
                                    

Một đêm dài kết thúc, một ngày mới lại đến, vòng tuần hoàn của tự nhiên theo tuần tự mà đến rồi đi.

Đầu tháng 3 vừa se lạnh vừa ấm áp hoa nở xuân về, vậy mà giờ đã gần hết thu. Giữa tháng 9, thành phố A có chút ẩm và bắt đầu gió.

Theo tiếng chuông báo thức, Lệ Chí Hạ lồm cồm bò dậy thoát khỏi vòng ôm ấm áp của người đàn ông.

Cô ngồi quỳ dậy, chịu mắt mấy lần để cố gắng tỉnh ngủ. Chỉ mới 7 giờ, nhưng vì cô có hẹn Đường Song Y đi dạo phố mua sắm 9 giờ nên giờ này cô buộc phải dậy chuẩn bị.

Ngụy Chí Trạch đêm qua tham gia tiệc rượu về trễ rồi hai người còn vờn nhau một vòng nên đồng hồ sinh học hôm nay lệch rồi, nhưng khi cảm giác được người trong lòng thoát khỏi vòng tay mình liền tỉnh giấc. Anh lấy điện thoại ở tủ đầu giường xem giờ vẫn còn sớm nên hỏi cô dậy sớm làm gì, "Ngủ với anh thêm một chút nữa?" Nhìn bộ dạng vẫn còn buồn ngủ của cô, anh liền thuận thế kéo cô nằm lên ngực mình.

Thân thể cô không một mảnh vải, bị anh kéo vào lòng mân mê liền ngứa ngáy, cô hiểu ý ngủ một chút với anh là gì. "Không được đâu, em có hẹn với Y Y rồi."

Đúng thật, bàn tay hư hỏng ấy liền nắm lấy bầu vú mà xoa nắn, ngón tay lại khảy lên núm vú. Bàn tay kia lại mơn trớn vùng da thịt ở đôi mông cong của cô.

Đồ dâm dục!

Cô cần phải tránh xa móng vuốt của con sói này trước khi Đường Song Y buông lời là cô là đồ có sắc quên bạn, "Thôi mà, ngoan đi. Y Y sắp sinh rồi, em phải dẫn cậu ấy đi chơi trước khi cậu ấy bị nhốt ở nhà. Sáng nay tụi em muốn đi shopping, anh đâu đi cùng tụi em được. Trưa nay em về ăn trưa với anh nhé?" Thấy anh ngoảnh mặt chẳng trả lời, biết là anh lại giận dỗi. Dù gì thì hôm nay là chủ nhật, cả tuần chỉ có có một buổi sáng có thể nằm lì trên giường cùng nhau, người đàn ông này đương nhiên sẽ giận hờn, thôi được rồi, cô dỗ chút là được chứ gì!

Lệ Chí Hạ quen lề quen lối, đưa tay vào chăn, tìm cậu em đang không ngừng chào đón mình: "Anh à, đừng giận nữa mà~ Em liếm cho anh một chút nhé? Anh bắn nhanh chút rồi tối về em tùy ý anh chơi có được không?" Dương vật trong lòng bàn tay vốn dĩ là còn hơi mềm nhưng khi rơi vào tay cô liền nhanh chóng sung huyết, không bao lâu liền dựng lên thẳng tắp, bành trướng ra tư thế của con quái vật hung dữ muốn nuốt trọn con mồi.

Thấy anh chỉ hừ hừ vài tiếng, biết là anh đã chấp nhận, Lệ Chí Hạ mau chóng ngậm quy đầu lớn của anh vào miệng, bên dưới thì dùng tay tuốt cho anh...

Đến lúc mà Lệ Chí Hạ đến nơi đón Đường Song Y thì đã trễ nửa tiếng, hên mà bà bầu cũng bận nói chuyện với mẹ chồng, nếu không cũng đã giận dỗi cô rồi.

Hai người đến trung tâm thương mại mua sắm quần áo. Việc làm đầu tiên là đi mua quần áo cho người đàn ông của mình.

Lệ Chí Hạ đã chuyển vào nhà Ngụy Chí Trạch kể từ lúc hai người yêu nhau thì cũng gần một năm. Trong một năm đó, cô phát hiện ra rằng tủ quần áo của nam thần nhà mình đúng là rất thời trang nhưng lại chủ có một màu chủ đạo là đen nên lúc nào có dịp là cô lại lấp đầy tủ quần áo ấy với những mẫu mới và màu đa dạng hơn. Đến nay việc lựa quần áo cho anh của cô phải gọi là chuyên viên thời trang của riêng Ngụy Chí Trạch. Cô rất hài lòng với những phiên bản 'Ngụy Chí Trạch trong style Lệ Chí Hạ' của mình. Đúng là càng yêu nhau, càng giống nhau!

Đường Song Y cũng rất hào hứng mà lựa quần áo cho Đông Phương Thiên Hàn, mặc dù Đông Phương Thiên Hàn là một tắc kè bông có cả một phòng quần áo nhưng mà Đường Song Y cảm thấy với bổn phận là một người vợ, mua quần áo cho chồng là một việc rất cần thiết, điều này sẽ giúp mối quan hệ vợ chồng được gắn kết.

Hưm hưm, chính xác là như vậy!

"Hạ Hạ, giữa cậu và nam thần nhà cậu đã tiến triển như thế nào rồi? Không phải lần trước cậu về nhà nam thần chơi, rồi ba mẹ cậu còn gặp qua nam thần đó sao. Ba cậu không vừa ý nam thần hả?"

"Hửm, sao cậu lại hỏi thế?" Lệ Chí Hạ vừa có ngạc nhiên, nhưng cũng không ngạc nhiên lắm. Bởi vì cô cũng rõ tính ba của cô, ông hay giận hờn vì cô có bạn trai nên không quan tâm ông ấy nữa. Đúng là không vừa ý thật, nhưng mà sao Đường Song Y lại hỏi thế.

"Lần trước Thiên Hàn về kể với mình, ba cậu nói Ngụy Chí Trạch là tên đàn ông không ra gì, suốt ngày không đứng đắn. Còn nói vốn dĩ bác ấy muốn Thiên Hàn làm con rể bác ấy cơ!" Đường Song Y giận hờn nói.

Lệ Chí Hạ cũng đến chịu với ông ba nhà mình. Lần trước, coi về thăm ba mẹ nhưng vì Ngụy Chí Trạch dính cô lấy không buông nên đến chiều cô mới có thể về, thế là ba cô giận, còn nói anh làm càn, còn chưa kết hôn mà làm bậy. "Ây dà, cậu đừng để bụng mấy lời ba mình nói. Cậu cũng biết đó, mình và Chí Trạch thường quá trớn mà ba mình thì lúc nào cũng cảm thấy mình còn nhỏ nên ông ấy tức giận mới nói thế thôi. Với lại hồi nhỏ ông ấy hay nói thế với Thiên Hàn nên giờ lỡ miệng ấy mà."

"Ừm, mình cũng hỏi thế thôi. Chứ cậu nói xem, Thiên Hàn mà đứng đắn chỗ nào trong lí tưởng của ba cậu đây? Đứng đắn đến nổi mình sắp sinh đây này."

"Haha, đừng nói vậy chứ! Chẳng phải nhờ vậy mà cậu cũng có một người chồng đúng mực sao? Suốt ngày chỉ chăm chăm vào cậu ăn gì, uống gì, nghỉ ngơi chưa, đi dạo ở đâu. Sướng thế còn gì!"

Đường Song Y ngại ngùng, vỗ vào vai của Lệ Chí Hạ chuyển chủ đề: "Đừng nói mình! Vậy cậu thì sao? Cũng gần một năm rồi, có kế hoạch gì chưa hay là vẫn muốn tìm hiểu tiếp?" Mặc dù nhìn hai người Lệ Chí Hạ và Ngụy Chí Trạch dính nhau như sam, suốt ngày ân ái nhưng tốc độ này đúng là chậm hơn bọn họ rất nhiều.

"Ừm... Mình cũng không biết nữa. Tụi mình cứ sống thử với nhau, cùng nhau trải qua từng ngày từng giờ. Tụi mình còn rất hợp nhau, nhưng mình chẳng hiểu, có phải là Ngụy Chí Trạch ngại biểu lộ tấm lòng của anh ấy không? Đôi lúc mình còn tưởng, anh ấy chẳng yêu mình, mà chỉ yêu cái thân thể của Lệ Chí Hạ."

~~~~~~~~~~~

Thấy bên này mình bỏ bê cũng lâu nên mình quyết định sắp tới sẽ thêm 1 chương nữa nhé❤

Vote cho mình có động lực nè🙆




[Cao H - Hoàn] Mẹ Nó! Nam Thần, Hãy Mau Yêu Em!Where stories live. Discover now