Chương 20

72 10 1
                                    

16 năm trước.

Gia đình Đới Cao hôm nay đón thêm một thành viên mới. Nương tử của hắn vừa hạ sinh cho hắn một đứa con trai. Hay tin hắn vội vã chạy một mạch từ Bách Lý phủ về nhà.

Về đến nơi, hắn vội đi ngay vào buồng trong, đi đến bên giường quỳ gối xuống nắm lấy tay của nương tử.

"Nương tử vất vả rồi!"

Rồi hắn đứng dậy đi đến chỗ bà đỡ để nhìn con. Nhìn đứa bé đang ngủ yên trên tay bà đỡ, trong lòng hắn lúc này đang dấy lên một niềm hạnh phúc, một niềm hạnh phúc khó tả. Hắn mỉm cười sung sướng.

Nhưng nụ cười của hắn không được lâu thì đột nhiên tắt ngóm. Khi hắn nhìn lại gia cảnh hắn hiện. Tiền ăn, tiền ở, tiền gửi về cho cha mẹ ở quê, giờ thêm tiền nuôi con hắn phải sao.

Mấy ngày sau, trong khi Đới Cao đang làm công việc thường ngày của hắn ở Bách Lý phủ. Thì có người đến nói Dương phu nhân muốn gặp hắn.

Biệt viện

Dương phu nhân cho mọi người lui đi hết chỉ để mình ả với Đới Cao trong phòng. Lúc này Đới Cao đứng trong phòng cảm thấy hơi lo sợ, người hắn cứ run lên cầm cập. Dương phu nhân ngồi ở bàn trà thấy hắn như vậy, ả lấy trong người ra một tấm ngân phiếu một trăm lượng để trên bàn.

"Ta biết nương tử ngươi vừa mới sinh con, ở dưới quê ngươi còn cha mẹ già cần phải nuôi. Tấm ngân phiếu này sẽ để cho người đem về lo cho gia đình."

Nhìn tấm ngân phiếu trên bàn Đới Cao nuốt nước bọt cái "ực", bởi từ nhỏ đến lớn hắn chưa bao giờ nhìn thấy nhiều tiền đến như vậy.

"Nhưng ngươi phải làm theo lời ta."- Dương phu nhân nói tiếp.

Đới Cao nhìn tấm ngân phiếu trên bàn suy nghĩ một hồi rồi hỏi Dương phu nhân.

"Nhị thiếu phu nhân muốn tiểu nhân làm gì?"

"Đêm nay, bắt cóc đứa con trai của Mộc Vân cho ta."

"Bắt cóc tiểu thiếu gia? Xin lỗi nhị thiếu phu nhân việc này tiểu nhân làm không được. Xin phép nhị thiếu phu nhân tiểu nhân đi làm việc tiếp."

Đới Cao quay người đi ra cửa. Ở đây Dương phu nhân chơi trò đánh vào tâm lý, ả nói

"Làm một sai vặt như ngươi một tháng được bao nhiêu tiền. Mà ta nhớ không lầm nương tử của ngươi vừa mới sinh con, cha mẹ ngươi ở quê đang chờ ngươi gửi tiền về."

Những lời này của Dương Kim Hoa làm Đới Cao chùn bước. Hắn đứng suy nghĩ rồi quay người lại bất đắc dĩ nhận lời. Dương phu nhân mới lấy trong tay áo ra một gói mê hương đưa cho Đới Cao.

"Đây là gói mê hương ta đã mua từ một người Miêu. Ngươi đốt gói mê hương này sẽ có khói tỏa ra. Chỉ cần hít một chút khói hương là sẽ mê mang bất tỉnh trong thời gian một nén hương."

Đêm đến, Đới Cao đi đến Bách Thời viện, thả khói làm mê mang Mộc Vân, và bế tiểu Bách Lý đi. Khi ra đến sân hắn gặp Dương phu nhân, ả đưa cho hắn một tấm chăn cũ màu lam, và nói hắn đem quăng tiểu Bách Lý xuống núi.

[BJYX] [BÁCH THỜI KHẢ LẠC] LƯỠNG THẾ KHIÊNWhere stories live. Discover now