chân tướng

551 32 5
                                    

BGM đề cử: Thiên niên chi luyến - Song Sênh.

---

Tống Á Hiên cứ nghĩ mọi chuyện sẽ trôi qua như vậy thôi, anh không nghĩ nhiều nữa. Nhưng anh không ngờ rằng, một tháng sau, lúc cùng bố ăn tối ở nhà hàng mừng lễ giáng sinh lại vô tình gặp được mẹ.

Cho dù đã nhiều năm không gặp bà ấy nhưng anh vẫn nhận ra, mẹ anh có khuôn mặt hiền hậu, cười lên rất đẹp, nụ cười không lẫn đi đâu được. Bà ấy mang chiếc váy tay dài màu đỏ rượu càng làm lu mờ cảnh vật xung quanh. Bà khoác tay một người đàn ông, người đó thoạt nhìn rất quen, nét mặt nghiêm nghị, khoác trên mình bộ vest đắt tiền. Điều ngạc nhiên nhất là theo sau hai người họ chính là Lý Nhiên. Tống Á Hiên ngẩn người khiến Tống Kiến Thành chú ý đến nơi cậu đang nhìn. Ông cũng ngạc nhiên không kém, sau đó lại nở nụ cười chua xót. Ông thở dài lấy lại bình tĩnh rồi nói với Tống Á Hiên.

"Ăn đi con, thức ăn nguội bây giờ."

Nhìn thấy bố như vậy, vành mắt Tống Á Hiên đỏ lên, giọng trở nên nức nở.

"Bố..."

Tống Á Hiên bàng hoàng đến nỗi đánh rơi mất chiếc nĩa trên tay, tiếng động không lớn nhưng lại thành công làm bàn bên cạnh nhìn sang. 

Lý Nhiên nhìn thấy Tống Á Hiên và Tống Kiến Thành thì thoáng chốc bất ngờ, sau đó nở nụ cười châm chọc.

"Ôi, không phải là Tống Á Hiên đây sao?"

Lý Nhiên đứng dậy bước đến bàn Tống Á Hiên.

"Cậu cũng đến đây ăn tối hả? Chà, chắc đây là bố cậu nhỉ?"

Rồi y lại nhìn về phía bàn của mình.

"Bố mẹ, hai người biết Tống Á Hiên không? Luật sư rất nổi tiếng đó."

Khóe mắt của Đường Thanh giật một cái, không nghĩ tới lại gặp lại chồng cũ và con trai ở đây. Tình cảnh quả thật quá mức ngượng ngùng và khó xử.

Lý Nhiên không biết sợ mà càng lấn tới.

"À phải rồi, tính ra chúng ta cũng tính là có chút quen biết chứ. Mẹ của cậu giờ là mẹ của tôi nè. Chào hỏi nhau chút nhỉ?"

Tống Á Hiên siết chặt chiếc khăn trải bàn, nhịn không rơi nước mắt. Anh chỉ là nhìn thấy mẹ đang ở cùng gia đình mới, có chút không chịu được.

Lý Nhiên lấy điện thoại ra gọi cho ai đó.

"Bảo bối, tới chỗ tôi xem chút chuyện vui không?"

Người kia trả lời có vẻ khó nghe nên Lý Nhiên nhíu mày lại.

"Tùy cậu thôi, Tống Á Hiên đang ở đây."

Bên kia liền tắt máy.

Mười phút sau Lưu Diệu Văn vừa thở hồng hộc vừa chạy vào nhà hàng.

Nhìn tình cảnh hiện tại, hắn cũng chẳng biết nên làm gì. Hắn ngồi xuống bàn của nhà Tống. Tay hắn phủ lên bàn tay đang siết chặt của anh, nhìn sang phía đối diện.

"Chú, chúng ta đi đến chỗ khác ăn mừng giáng sinh được không ạ?"

Tống Kiến Thành gật đầu.

văn hiên || ngày mai em đừng đến - lyw x syxNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ