🍇

1.5K 70 1
                                    

"anh... anh đang bệnh... m-mà sao mạnh thế?"

kim mingyu của em bị bệnh rồi.

được rồi, quay lại vài giờ trước nào, seokmin vẫn còn nhớ hôm nay là một ngày trời mưa tầm tã, em tới phòng thu với tiền bối yoon jeonghan để thu âm một vài thứ cho vòng đối đầu của em và hắn. mingyu thì phần đã xong từ lâu, jeonghan thấy thế cũng cho hắn nghỉ ngơi tịnh dưỡng.

seokmin thì khác, phần lyrics cần phải sửa đổi và thu lại một đoạn nhỏ để hoàn chỉnh dẫn tới hiện tại em vẫn ngồi với tiền bối để nói chuyện.

"được rồi, bây giờ ổn thỏa như vậy đi rồi mai đưa anh lại xem có ổn không nghe chưa?

"dạ." 

"ừm, thôi chờ tạnh mưa rồi về."

"vâng thưa tiền bối."

xong em đưa mắt nhìn ra ngoài, mingyu của em nay bệnh rồi. mấy ngày nay lao đầu vào làm việc như một con trâu dẫn đến việc hắn lao lực tới bệnh hầm hập nằm trên giường. seokmin ở nhà thì còn có thể lo cho hắn được vì em có kinh nghiệm chăm sóc người bệnh, còn bây giờ em đi rồi, không biết hắn ở nhà có chịu ăn uống gì không hay nằm ườn ra bấm điện thoại nữa.

"thằng mingyu sao rồi? anh nghe nói nó đang bệnh đúng không?"

"dạ, mấy nay anh ấy sốt"

"cố lên, cần anh đưa về nhà không?"

"dạ em cảm ơn nhưng thôi để em chờ hết mưa rồi về."

"nhưng-"

"anh ơi, em tới đón anh nè."

xu minghao không biết từ đâu chui vào phòng thu của jeonghan, mặt cười ngờ nghệch ôm lấy eo nhỏ của anh. gã định ở nhà chờ anh về nhưng thấy mưa lớn quá, biết người thương vẫn còn ở phòng thu nên phóng tới đón anh về.

"chào anh myungho nhé."

 "ồ seokmin, mingyu chưa đón em à?"

 "dạ nay anh ấy bệnh nên em định chờ hết mưa rồi bắt taxi về."

"hay lên xe đi anh đưa về."

"em cảm ơn nhưng thôi, em chờ ạ."

"vậy tạm biệt em, anh với jeonghan về trước."

"dạ tạm biệt hai anh."

vừa dứt câu, gã vui vẻ nhanh chóng ôm người thương đi ra ngoài, còn seokmin vẫn ở trong studio chờ mưa tạnh. mười lăm phút sau, chợt tiếng cửa phòng thu cọt kẹt mở ra, kim mingyu cùng với tay cầm bịch cháo nhẹ nhàng đi vào.

"anh mingyu, anh đang bệnh sao anh lại tới đây? trời còn đang mưa nữa"

"anh không sao, hạ sốt rồi, lâu quá chưa thấy em về nên anh tới đây để xem sao."

"vậy ạ? mưa lớn quá nên em ra ngoài, tính khi nào tạnh mưa rồi về."

"anh có mua cho bọc cháo này, ăn tí đi."

"anh không ăn sao?"

"anh ăn ở nhà rồi."

kim mingyu để bọc cháo lên chiếc bàn gần đó rồi cởi chiếc áo khoác đang mặc ra. hắn đang bệnh, dù đã hạ sốt nhưng với thời tiết này mà kêu hắn ra ngoài mà không mặc áo thì không khác gì kêu hắn đem thân hiến tặng cho tử thần.

candy crushNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ