Arc 3 Chap 12- Ta là Veldo(2)

114 24 12
                                    

Khi nhận ra, ta đã đi theo cô gái kỳ lạ kia. Chết tiệt, ký ức cũ ùa về nhưng ngay lập tức bay đi như một cơn gió. Cảm giác như ta có thể nhìn thấy, nhưng không bao giờ chạm tới được những ký ức đó vậy.

Rốt cục thì...tại sao?

Chẳng lẽ vấn đề nằm ở chính bản thân ta? Là ta đã thiếu cái gì đó, hay vì lý do nào khác nữa?

Ta vẫn không hiểu.

Không thể hiểu được lý do ký ức của mình bị khiếm khuyết.

"Veldo-sama."

Mải lạc trong dòng suy nghĩ hỗn loạn, ta đã thoáng giật mình khi nghe thấy tiếng cô công chúa gọi ta. Nhưng ta vẫn nhướng mày lên, lúc này ta đang ở trong hình dạng của con người để tiện đi lại mà không ảnh hưởng đến sinh vật khác, đồng thời để điều chỉnh tốc độ của mình sao cho theo kịp cô gái này.

"Hửm...ngươi gọi ta gì?"

"Tại sao ngài Veldo lại quyết định rời khỏi nơi này vậy?"

À, ra là câu hỏi đó. Mà ta cũng khá ngạc nhiên khi thấy những ma vật đoán ra được kế hoạch của ta. Ta cũng chẳng quan tâm lắm tới những sinh vật sống trong khu rừng này, vì sự tồn tại của chúng và ta hoàn toàn không giao nhau. Nhưng khá ngạc nhiên khi chúng phải tìm hiểu về ta đấy, rốt cuộc lý do là gì?

"Tại sao ngươi lại biết được điều đó?"

Cô công chúa ngước mắt lên, không do dự mà mỉm cười.

"Tại vì sự tồn tại của ngài liên quan mật thiết đến chúng tôi."

Hửm, liên quan sao? Ta thấy long chủng bọn ta đâu có cạnh tranh lãnh thổ hay thức ăn gì với quỷ nhân các ngươi đâu chứ?

"Ta không nhớ mình đã làm gì..."

"Chỉ cần sự tồn tại của ngài thôi cũng đã là quá đủ rồi."

Ta...sự tồn tại của ta?

Ý của cô công chúa này là sao?

"Ara, vậy là ngài thực sự không biết? Nhờ uy danh của bạo long Veldo nên con người mới hiếm khi bén mảng tới khu rừng này. Đối với họ, sự tồn tại của ngài sánh ngang với Chước Nhiệt Long và Bạch Băng Long."

Ta mà được đánh giá ngang hàng với các chị sao...thật không thể nào.

Cúi đầu xuống, ta im lặng không nói gì. Thấy vậy, cô công chúa cũng chỉ khẽ nhún vai, rồi bước đều tiếp. Cuộc hội thoại cũng chấm dứt ở đó.

Chúng ta bước đi, rồi bước đi mãi. Đến một địa điểm sâu trong rừng, nơi có một lối vào làm từ hang đá cổ bị phủ đầy lá và rêu, ta bất giác ngoái lại.

"Chuyện gì vậy Veldo-sama?"

"K-Không có gì."

Khá quen thuộc, cái hang đá ấy. Ta không nghĩ rằng mình đã từng vào đây, nhưng hình như nó từng là vị trí của một mê cung nào đó.

Nhưng, dù có cố thì ta cũng sẽ không thể nhớ lại đó mê cung nào đâu. Vậy nên, chúng ta đi ngang qua nó mà không dừng lại.

Lá cây ngày càng rậm rạp hơn. Ta luôn ngắm rừng đại ngàn từ trên cao, biết là nó luôn rậm rạp bởi cây cối xanh và cao bất thường, nhưng không nghĩ là càng vào sâu nó lại càng dày đặc đến mức này. Những hơi sương lạnh nặng trĩu dần xuất hiện, che phủ tầm nhìn của người đi đường. Không khí ẩm thấp, ánh mặt trời bị chặn lại bởi lớp lá cây và sương mù dày đặc. Tuy vậy, đối với những tồn tại như chúng ta, điều đó không mấy cản trở,

[Slime dattaken] Re: Sekai! Rimuru và dị giới mới!(drop để remake)Where stories live. Discover now