☆, 54

7 2 0
                                    

, 54

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Miêu Tiểu Miêu chịu sợ hãi há to mồm chính là không phát ra được thanh âm nào, chỉ là nước mắt đi xuống, Miêu Vị nhìn đau lòng.

"Nó chỉ là đứa bé."

"Ngươi nếu bản lĩnh cưng chiều đến hắn lên trời, liền có thể mặc kệ xuống phía dưới, nếu không bản lĩnh, thì phải dạy hắn biết chuyện không phải muốn sao cũng được phải biết khuất phục dứt khoát." Long Ngọc nhàn nhạt nhìn thoáng qua Miêu Vị, đi tới trước người Miêu Tiểu Miêu, ngón tay ở trên môi nó lau nhẹ qua.

"A... Ta? Ồ! Có thể nói chuyện!" Miêu Tiểu Miêu ngạc nhiên kêu một tiếng.

"Tiểu Miêu, ngươi hãy nghe cho kỹ, hôn nhân là nghiêm túc, không thể đùa bỡn, ngươi bây giờ còn quá nhỏ đại khái không rõ, ta nói cho ngươi, ta trải qua nghìn khó vạn hiểm, nhận hết dằn vặt mới bắt được người này, thì tính anh ấy buông tay, ta cũng sẽ không buông tay, cho nên, anh hai ngươi tương lai sẽ gặp phải người thích hợp, mà người kia nhất định không phải là ta." Thanh âm Long Ngọc vô cùng nhẹ, giống như là một lông chim, lại nặng nề đè ở trong lòng hai anh em.

"Anh không thử một chút làm sao biết anh hai em không thích hợp? Em biết anh hai em sẽ rất yêu anh! Chỉ cần anh gật đầu thì tốt!" Miêu Tiểu Miêu khóc nói.

"Hắn làm sao yêu ta, kia là chuyện của hắn, không quan hệ với ta." Long Ngọc bạc tình nói.

"Anh tại sao có thể như vậy!" Miêu Tiểu Miêu không rõ, vì cái gì sẽ cái dạng này? Anh hai yêu thích chị dâu, chị dâu không phải là cũng có thể yêu thích anh hai sao?

"Ta chính là như vậy." Long Ngọc ngẩng đầu kiêu ngạo nói, "Có thích hay không kia đều là chuyện của người khác, ta chỉ cần làm chuyện ta vui vẻ liền có thể, người khác không quan hệ với ta!"

"Quá kiêu ngạo..." Miêu Vị không tự chủ lẩm bẩm một câu, tuy rằng Miêu Tiểu Miêu rất tùy hứng, lại không kiêu ngạo như thế, mà Long Ngọc là kiêu ngạo hoàn toàn, kiêu ngạo để cho người ta không tiếp thụ được!

"Gia cưng chiều đi ra! Ngươi có thành kiến?" Mày Nhã Diệc nhướng lên.

Miêu Vị không khỏi nghĩ đến lời Long Ngọc mới vừa nói.

Ngươi nếu bản lĩnh cưng chiều đến nó lên trời, liền có thể mặc kệ tiếp tục như thế...

Long Ngọc tính cách như vậy, hẳn là là bị người này cưng chiều đi ra, vậy phải có bao nhiêu yêu mới có thể như vậy bao dung xuống tất cả của cậu? Mới có thể cưng chiều như vậy? Mới có thể không kiêng nể gì cả như vậy?

Miêu Tiểu Miêu bĩu môi, đột nhiên chạy đến trước mặt Nhã Diệc mặt, ngẩng cao đầu, nhìn Nhã Diệc, "Ngươi dám so một trận với anh hai ta sao? Ngươi nếu thua thì buông tha chị dâu!"

Nhã Diệc nhìn nó, nở nụ cười, lắc đầu, "Không thể so."

"Ngươi sợ hãi!" Miêu Tiểu Miêu kêu to, "Người nhu nhược!"

[X] Minh Vương Mộc Tiết Tháo/Minh Vương Thật Phóng TúngWhere stories live. Discover now