Chương 17: Giãy giụa giữa hạnh phúc và bất an.

398 68 32
                                    

Pete trước kia không biết, hóa ra một ngày có thể trôi qua vui vẻ đến thế. 

Vegas thật sự rất dịu dàng, gần như phô bày hết tất thảy sự quyến rũ mà một người đàn ông nên có và nên cần trước mặt cậu. Thật sự chỉ cần một hành động nhỏ thôi cũng có thể thấy được sự thay đổi của hắn. Vegas đã hoàn toàn khiến Pete chìm sâu vào tình yêu nơi đất lạ này. 

Hai người cứ như thể bao đôi tình nhân mặn nồng khác. Khi cùng nhau đi bộ sẽ nắm tay, ngón tay sẽ đan vào nhau thật chặt. Vegas còn hay vỗ vỗ cưng chiều đầu nhỏ thích ngắm nhìn mọi thứ xung quanh của Pete. Nhìn dáng vẻ của cậu khi thấy được những điều mới mẻ, những thứ xinh đẹp khiến Vegas thật cảm thấy ngứa ngáy trong tim. Thật sự là một thiếu niên trẻ không vương chút bụi trần. Hoàn toàn mang một trái tim linh lung trân quý. 

Biển Bali rất đẹp. Gió từ biển thổi vào làm tay mái tóc mềm của Pete. Cậu cười còn tươi hơn những khóm hoa đang nở rộ bên cạnh. Vegas cũng nhận ra hai ngày nay Pete đã thay đổi rất nhiều. So với quá khứ chỉ vâng dạ, răm rắp làm theo lời của hắn, giờ Pete đã thoải mái cười to, hoàn toàn là dáng vẻ không chút giả dối. Điều này cũng khiến cho tâm trạng nặng nề như mây mù giăng kín của Vegas như hiện ra chút ánh sáng mặt trời. 

Nhưng những ngày tươi đẹp thường ngắn ngủi. 

Mỗi giây vui vẻ bên Vegas đều là mỗi giây Pete vẫy vùng, giãy giụa giữa hạnh phúc và bất an. Cậu không biết sau khi về nước sẽ gặp phải chuyện gì. Trước khi hai người lên máy bay chỉ kịp báo cho gia đình một tiếng. Sau đó Vegas trực tiếp rút sim điện thoại tránh để người khác cuối rầy tâm trạng nghỉ dưỡng của bọn họ. Mấy ngày nay trừ chụp ảnh, quay phim, điện thoại dường như chỉ dùng để xem giờ. 

Ngồi trên giường rối rắm hồi lâu, nhân lúc Vegas đang tắm, Pete mới dám len lén mở máy lên, lắp sim vào. 

Chưa đầy hai phút, thông báo từ tin nhắn và các cuộc gọi nhỡ ập đến như thủy triều, thông báo rung lên muốn đơ cả máy. Pete còn chưa kịp nhìn rõ, tiếng chuông điện thoại đã vang lên, dọa cậu một phen hú vía phải nhanh chóng bấm nút im lặng. 

" Tawan " 

Pete đưa mắt nhìn về phía phòng tắm. Vegas chỉ mới bước vào, chắc còn lâu lắm mới ra. Pete lẳng lặng quay người ra sân sau rồi mới dám nghe điện thoại. 

" Pete ! Ơn trời cậu cuối cùng cũng chịu nghe điện thoại rồi. " 

Chưa kịp để cậu nói gì, giọng của Tawan ở bên kia đã gấp gáp truyền đến. 

" Mấy nay tôi gọi toàn là thuê bao. Cậu không sao chứ ? " 

Thấy có người lo lắng cho mình như vậy, Pete cũng lặng lẽ mỉm cười : " Không sao. Tôi ra nước ngoài chơi cho khuây khỏa. Thật ngại quá, làm anh lo lắng rồi " 

Tawan nghe được giọng Pete thì thở phào, bình ổn lại tinh thần thì hỏi tiếp. " Một mình cậu đi, hay là... " 

Sau sự việc xấu hổ ở văn phòng hôm trước, Pete còn chưa kể cho Tawan nghe về quan vệ giữa cậu và Vegas, không ngờ lại xảy ra vụ việc kia. Nhưng giờ quan hệ của hai người họ đã phát triển theo một hướng khác, tốt đẹp hơn. Pete khi nhắc đến chuyện này cũng không còn cảm giác ngại ngùng nữa. 

[ VegasPete ] Tơ tình của chúng ta.Donde viven las historias. Descúbrelo ahora