Chương 7

694 36 1
                                    

Trần Nghị bận tới bận lui hoàn toàn quên mất bản thân, đến khi trở về mới hậu tri hậu giác phát hiện lồng ngực ẩn ẩn đau, mồ hôi lạnh không ngừng tuôn ra, thực sự nhịn không nổi nữa hắn chỉ đành nhẹ tay nhẹ chân đứng dậy kiếm thuốc giảm đau.

Eddie nghe thấy động tĩnh, Trần Nghị cho dù đã rất cẩn thận nhưng Eddie vẫn chưa ngủ cho nên liền phát hiện.

"Trần Nghị"

Khoảnh khắc nghe thấy tiếng Eddie Trần Nghị lập tức đem thuốc giấu sau lưng sau đó ân một tiếng.

"Đến phòng em"

Trần Nghị hoài nghi bản thân nghe nhầm, thuốc trong tay càng nắm càng chặt.

"Không đến thì thôi"

Trần Nghị hít một hơi thật sâu, tùy tiện ném thuốc qua một bên liền muốn đi theo.

"Cầm thuốc theo"

"A?"

Eddie không quan tâm đến sự nghi hoặc của Trần Nghị trực tiếp đi vào phòng, Trần Nghị lại phải ngồi xổm xuống nhặt thuốc lên theo sau Eddie vào phòng cậu.

Những ngày Eddie còn trong tù hắn đã ở căn phòng này rất lâu rất lâu, những lúc nhớ Eddie đến không cách nào ngủ được hắn đều đến phòng Eddie ngủ, ngược lại hắn cũng không để người khác bước chân vào phòng cậu, đến cả dọn dẹp cũng là hắn tự tay làm. Nhưng từ sau khi Eddie trở lại hắn không thể bước vào đây nữa, chỉ có thể đứng ngoài nhìn cánh cửa khoá chặt.

"Ngồi xuống"

Trần Nghị ngoan ngoãn nghe theo.

"Cởi đồ ra"

Trần Nghị không dám động đậy nữa.

"Làm sao? Không nguyện ý hiến thân cho em a?"

"Em muốn?"

Trần Nghị vừa nói vừa cởi bỏ y phục (*), trong mắt tất cả đều là vui vẻ cùng chờ mong, nhìn đến Eddie phát hoảng.

(*) Nguyên tác để là Y phục (quần áo) nhưng từ này cũng có thể hiểu là áo, Trần Nghị chắc sẽ không vội vàng đến mức chỉ bị thương ở ngực nhưng lại cởi hết quần áo đâu nhỉ? Để tránh hiểu nhầm ý của tác giả mình sẽ để luôn Hán Việt

"Mẹ nó, anh biến thái a?"

Eddie thật cạn lời nhưng vẫn đến gần xem vết thương của Trần Nghị, có chút đỏ, cảm giác hình như sưng lên rồi. Eddie vô ý thức giơ tay sờ lên, lồi lõm không bằng phẳng hơi cấn tay, giống như trong tim đang bị lăng trì. Eddie đau lòng đến mức tất cả đều tràn ra đáy mắt, tuy rằng cậu không nói nhưng Trần Nghị có thể nhìn ra, chỉ có thể chậm rãi an ủi cậu.

"Không sao, thật sự không sao, nhưng mà em còn sờ nữa anh có thể sẽ thật sự có sao nha"

Eddie sững sờ, động tác trên tay dừng lại.

"Anh thật biến thái"

Eddie đứng dậy rót cho Trần Nghị ly nước, nhìn chằm chằm đến lúc hắn uống xong thuốc giảm đau. Sau đó tìm túi chườm giúp hắn chườm lạnh.

"Em đừng chạy tới chạy lui, chân vẫn còn chưa hồi phục đâu"

"Chỉ là di chứng thôi, đã sớm khoẻ rồi"

"Vậy em ngồi đây cùng anh một lúc được không?"

Eddie nhìn Trần Nghị một lúc, sau đó đến ngồi bên cạnh hắn.

"Ân"

Hai người cứ ngồi như thế, không ai lên tiếng, nhưng lại cảm giác như đã nói rất nhiều.

Không biết qua bao lâu Eddie lên tiếng đánh gãy sự im lặng.

"Trần Nghị, em có thể cho anh cơ hội, nhưng chỉ một lần duy nhất, thư em đã xem hết, nhưng so với việc nghe anh nói em càng muốn nhìn thấy hành động của anh"

Sau khi Trần Nghị vào phòng Eddie liền có linh cảm, hắn biết bản thân có lẽ đã nắm được cơ hội này, thế nhưng đến lúc thật sự nghe được Eddie nói hắn vẫn bị cảm giác vui vẻ mãnh liệt nhấn chìm, trong đầu một mảnh trống rỗng, hắn biết bản thân cách Eddie ngày càng gần.

"Được "

Trần Nghị nói xong căn phòng lại khôi phục yên tĩnh, nhưng hắn không muốn rời đi, hắn muốn ở lại, cho nên chỉ có thể tiếp tục tìm đề tài tán gẫu.

"Vậy anh hiện tại đang tính là trong quá trình thử nghiệm sao?"

"Không tính"

"Vậy làm sao mới được tính?"

Eddie quay đầu nhìn Trần Nghị, Trần Nghị cảm nhận được ánh mất cậu cũng quay đầu qua, Eddie đột nhiên đến gần, đối mặt Trần Nghị trực tiếp hôn xuống, răng môi quấn quýt, Trần Nghị cảm thấy có gì đó trực tiếp xông lên đỉnh đầu, lý trí ầm ầm sụp đổ. Hắn giơ tay đè lại sau gáy Eddie làm nụ hôn càng thêm sâu hơn, xâm lược vào nơi sâu nhất.

"Như vậy mới tính"

Lúc Trần Nghị về đến phòng cả người đều như đang bay, sự chủ động của Eddie, nụ hôn hắn đã mơ thấy vô số lần cuối cùng cũng thành sự thật. Hắn cuối cùng cũng có một danh phận, có thể danh chính ngôn thuận quan tâm chăm sóc Eddie, cũng có tư cách để...ghen.

[Trần Nghị x Eddie] Đầu gỗ khai thông ký Where stories live. Discover now