Chương 30

49 2 0
                                    

Mặc dù Ada đã tiến hành một cuộc điều tra đơn giản nhưng họ vẫn mất khá nhiều thời gian để tìm ra con đường chính xác. Di chuyển trong khi phải tìm cách tránh né những người bị nhiễm không hề dễ dàng, vào thời điểm Leon dùng dao đâm vào đầu những người này, anh rất nhanh phát hiện người bị nhiễm ở đây có hơi khác so với những người mà anh đã từng đụng độ trong quá khứ.

"Có vẻ như virus đã biến đổi hầu hết các mô bên trong cơ thể họ thành huyết tương." Leon nói sau khi ngồi xổm xuống kiểm tra cẩn thận, anh thậm chí không thể tưởng tượng những người này đã phải cảm thấy tuyệt vọng đến mức nào, khi virus ăn mòn tư duy và nhân cách của họ, dùng phương thức đau đớn nhất bòn rút sự sống cuối cùng ra khỏi cơ thể họ——nhưng anh nghĩ những người này hiện giờ có lẽ đã không còn cảm nhận được nỗi đau nữa.

"Đây có lẽ là nhược điểm ban đầu của virus." Ada khoanh tay đứng cách đó không xa, cô không rõ trước đây người đặc vụ dùng phương thức như thế nào để tiếp nhận mệnh lệnh, nhưng thật may mắn khi loại virus trong cơ thể anh không phải là sản phẩm kém chất lượng mà những người này đã phải gánh chịu, "Đó là lý do tại sao bọn chúng không ngừng tiến hành nghiên cứu và đổi mới, dù sao thứ bọn chúng cần là những con rối có thể điều khiển trông giống như người bình thường, rất rõ ràng thứ này đã không đạt đủ tiêu chuẩn." Cô bĩu môi.

"Được rồi, xem ra vận may của tôi vẫn không tệ?" Leon đứng dậy lắc đầu, tự giễu cợt chính mình, anh không dám nghĩ đến kết cục cuối cùng mà bản thân phải đón nhận sẽ là bộ dạng giống thế này một khi không còn chút ý thức nào, "Đi thôi." Anh nói trong khi bước về phía Ada.

Anh dám đánh cược những người bị nhiễm bên trong thị trấn này chắc chắn đã nhận được một mệnh lệnh nào đó, khi họ từ ban đầu giống như những con robot đang chờ đợi đột nhiên sáng mắt lên và bắt đầu di chuyển không mục đích. Có lẽ bọn chúng đã nhận được lệnh tìm kiếm hai người họ, Leon nghĩ, anh quay lại nhìn Ada, tựa như muốn dò hỏi kế hoạch của đối phương.

"Chúng ta cần phải đến được viện điều dưỡng đó trước khi bị phát hiện." Ada nói sau lưng anh, một hay hai người bị nhiễm không phải là vấn đề, họ có thể xử lý chúng trước khi đối phương phát ra bất kỳ tín hiệu nào tới đồng bọn. "Cách chúng hoạt động giống như một quần thể.", cô nhíu mày, ra tay đồng thời cùng Leon, giải quyết hai kẻ chặn đầu bên kia con hẻm. "Cuộc tìm kiếm quy mô này sẽ không kết thúc nếu chúng ta không tìm được kẻ đã đưa ra mệnh lệnh."

Đánh giá số lượng cư dân trong thị trấn, tiếp tục khiêu khích chúng không phải là một lựa chọn sáng suốt, cô thầm nghĩ, nắm lấy cánh tay Leon trước khi anh bước ra ngoài đường lớn, kéo anh lách mình tiến vào tòa nhà bên cạnh. Một nhóm hơn chục người bị nhiễm khập khiễng đi qua họ, cả hai cùng biết ơn vì tầm nhìn kém của bọn chúng, không hề nghi ngờ đây chắc chắn là một bất lợi lớn của chúng khi phải đối mặt với kẻ thù là con người.

Khi tất cả những người bị nhiễm tràn ra ngoài và lang thang khắp thị trấn một cách máy móc, việc tiến về phía trước trở nên vô cùng khó khăn. Họ thực sự nên lái chiếc xe đó vào, ít nhất nếu đạt đủ tốc độ, họ có thể hạ gục những người bị nhiễm và dùng bạo lực để dọn đường. Ada có chút hối hận vì lựa chọn của mình, cô đẩy Leon ra hiệu cho anh đi lên cầu thang, các tòa nhà trong thị trấn được bố trí khá dày đặc, có lẽ bọn họ có thể lợi dụng điều này.

Kiểm SoátNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ