Chương 17

22 2 0
                                    

Cr art: weibo @补钙的饺子奋斗版
Chương 17

Dịch: CP88

Mang đi nơi khác không xin phép không sao nhưng vui lòng ghi rõ tên dịch giả hoặc dẫn link. Đây là sự tôn trọng tối thiểu bạn nên làm dành cho dịch giả. CP88 xin chân thành cám ơn!

***

Nhắc đến Nhậm tổng, tiếng khóc của Văn Tương lập tức ngưng lại, chỉ sót lại tiếng nức nở rất nhỏ.

"Sao cậu cứ khóc trước mặt tôi hoài thế? Thấy tôi dễ bị bắt nạt lắm à? Lẽ ra cậu phải đến trước mặt Nhậm Đàn Chu mà khóc, xem anh ấy có phản ứng cậu không."

Văn Tương giương đôi mắt tròn xoe đẫm nước lên, Quý Ngưỡng Chân thậm chí cảm giác được hai cánh môi phía dưới lòng bàn tay mình cũng đang run run.

"Nói thật với cậu vậy, cậu căn bản không phải khẩu vị của Nhậm Đàn Chu, anh ấy sẽ không thích Omega như cậu." Quý Ngưỡng Chân vẫn che miệng cậu ta không buông, "Cậu có biết vì sao không?"

"Bởi vì cậu do người khác đưa đến cho anh ấy."

Ghét bị sắp đặt, trèo lên càng cao thì càng không thể chịu đựng.

Không chỉ Nhậm Đàn Chu, Quý Ngưỡng Chân cũng thế.

"Cho nên cậu ở trước mặt anh ấy có ăn mặc gợi cảm thế nào đi chăng nữa cũng vô dụng."

Đây là lần đầu tiên Văn Tiên thấy biểu tình nghiêm túc như thế của Quý Ngưỡng Chân, cậu ta ngây ngốc đến mức quên cả chớp mắt.

Thấy cậu ta đã không còn rơi nước mắt nữa, Quý Ngưỡng Chân thả tay, rút hai tờ khăn giấy đậy lên mặt cậu ta.

Quý Ngưỡng Chân thực lòng cảm thấy Văn Tương không được Nhậm Đàn Chu nhìn vào mắt là vì bản thân Nhậm Đàn Chu có vấn đề, trừ phi kỳ mẫn cảm xuất hiện nhân tố nào đó không thể khống chế, nếu không nhìn anh như là không có nhu cầu về phương diện kia.

Trước đây Quý Ngưỡng Chân cũng rất tò mò buổi sáng lúc ngủ dậy anh có bị cái đó đó không, còn khuyên anh nếu có bệnh gì khó nói về phương diện này thì phải mau đi chữa mới được.

Không lâu sau đó, bởi vì việc ngoài ý muốn xảy ra trong kỳ mẫn cảm mà Nhậm Đàn Chu đã tự chứng minh một vài chuyện về năng lực của mình với cậu.

Quả thật là không được, vừa tiến vào, còn chưa đâm được mấy cái đã bắn.

Tối đó Quý Ngưỡng Chân uống không ít, chỉ có mười phút bắt đầu kia coi như tỉnh táo, sau đó thì hoàn toàn bất tỉnh, thế nên dù mấy lần sau đó Nhậm Đàn Chu bù đắp thế nào, cậu cũng không biết.

"Quan hệ của tôi và anh ấy không như cậu nghĩ, dù sao nhiệm vụ của cậu thất bại không liên quan gì đến tôi, đừng có đổ lỗi lên đầu tôi."

Văn Tương không hé răng.

Quý Ngưỡng Chân mất hết hứng thú chơi, duỗi eo một cái rồi đi thẳng lên phòng tập thể dục trên tầng. Vừa tập được nửa tiếng thì Văn Tương bê một đĩa trái cây đi lên, được cắt tỉa thành đủ loại hình dáng khác nhau, còn cố tình xếp thành hình trái tim.

Sính Ác (CP88 dịch)Where stories live. Discover now