Chap 31 : Sóng gió qua đi...

68 5 0
                                    

Chu Tỏa Tỏa dừng việc mình đang làm và nghiêm túc nhìn Diệp Cẩn Ngôn.

Diệp Cẩn Ngôn lắc đầu, nhìn Chu Tỏa Tỏa tay: " Anh không muốn nói chuyện này nữa ~"

Chu Tỏa Tỏa mỉm cười với hàm răng lộ ra, đưa tay lên vuốt tóc lần nữa: " Diệp Cẩn Ngôn, tại sao trước đây em không nhận ra? Anh có khá nhiều điều kỳ quặc."

"Anh nói rồi, anh không có tật xấu gì cả nhưng đối với em thì có một chút..." Diệp Cẩn Ngôn nói xong thở dài một hơi: "Cô ấy mới đến công ty 23, 24 tuổi lúc đó cũng tầm bằng tuổi của em ."

"Ừ" Chu Tỏa Tỏa gật đầu và yêu cầu anh tiếp tục.

"Cô ấy thích anh, ít nhiều anh cũng có thể cảm nhận được, nhưng anh không có loại cảm giác đó với cô ấy. Lúc đó ạn đã nghĩ đến việc cho cô ấy đến bộ phận bán hàng, nhưng lúc đó cô ấy lại, haha , giống như em năm đó "bướng bỉnh và mạnh mẽ." Diệp Cẩn Ngôn mỉm cười và đưa tay ra, dùng bàn tay to lớn của mình của che lấy bàn tay Chu Tỏa Tỏa và nhẹ nhàng nắm lấy.

"Cô ấy làm rất tốt ở bộ phận tiếp thị, cô ấy là người mạnh mẽ và có khả năng làm việc tốt. Khi đó, cô ấy thường đi theo anh và Phạm Kim Cang, muốn kết giao nhiều hơn. Anh và Phạm Kim Cang cũng quan tâm giúp đỡ cô ấy." Diệp Cẩn Ngôn thở dài và lắc đầu.

"Nếu không phải vì anh nửa đêm đã yêu cầu cô ấy đem hợp đồng đưa đến cho anh cô ấy sẽ không xảy ra chuyện gì. Đêm đó hợp đồng đã được ký kết nhưng khi cô ấy quay về... cô ấy đã bị hủy hoại." ..." Diệp Cẩn Ngôn hai mắt hơi đỏ lên, cắn môi, Chu Tỏa Tỏa đem bàn tay của mình che ở dưới lòng bàn tay anh, nhẹ nhàng vuốt ve.

"Không sao đâu...cô ấy là một cô gái tốt nên anh chỉ nghĩ, mình phải chịu trách nhiệm về việc này. Điều anh nghĩ lúc đó là có thể cho cô ấy cổ phần công ty và đưa tiền cho cô ấy để bù đắp. Tóm lại, anh phải tự chịu trách nhiệm, phải không?" Diệp Cẩn Ngôn dường như đang hỏi, nhưng thực ra không đợi câu trả lời của Chu Tỏa Tỏa, và nói tiếp: "Nhưng cô ấy không đồng ý với điều này ... anh cũng đã thử thuyết phục bản thân... đó là lúc anh dần dần nảy sinh tình cảm với cô ấy. Vài tháng sau, cô ấy phát hiện ra mình có thai."

Chu Tỏa Tỏa mắt hơi đỏ hỏi: "Vậy cô ấy đã sinh con chưa?"

"Không thể ! Lúc đó cô ấy bị suy sụp tinh thần. Cô ấy đến bệnh viện để kiểm tra để bỏ đứa trẻ. Kết quả là hình ảnh cô ấy đến bệnh viện bị chụp lại, đồng nghiệp bắt đầu bàn tán. Và tất cả những gì anh có thể làm là giúp đỡ cô ấy, sao anh có thể tiếp tục làm tổn thương một cô gái tốt như vậy. Anh đã nói với mọi người rằng anh đang hẹn hò với cô ấy và sẽ sớm kết hôn." Diệp Cẩn Ngôn liếc nhìn Chu Tỏa Tỏa với vẻ thận trọng.

"Sau đó xảy ra chuyện gì?" Chu Tỏa Tỏa ôn nhu nhìn anh.

"Cô ấy không muốn." Diệp Cẩn Ngôn mỉm cười: "Ngay khi anh có tình cảm với cô ấy, cô ấy đã biến mất. Trước khi lên máy bay, cô ấy nói anh đừng đi tìm cô ấy, và cô ấy cũng không muốn gặp lại anh."

"Hả?" Chu Tỏa Tỏa bĩu môi.

"Tỏa Tỏa, anh không phải thánh nhân." Diệp Cẩn Ngôn nuốt một ngụm nước bọt, hạ thấp cổ họng: "Lúc đó anh đúng là có tình cảm với cô ấy... nhưng với em thì lại khác. Bất kể người đàn ông nào đối mặt với những chuyện như thế này đều luôn rất thông minh.

Tế thủy trường lưu Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ