Chương 2 : Trại tâm thần

3.4K 335 107
                                    

Part1 : Nghịch lý

- tỉnh dậy đi Kurapika!

Giọng nói của Leorio đã khiến anh thức dậy, anh nhìn quanh và vuốt mặt một cái cho tỉnh táo , cố nghĩ xem chuyện gì đã xảy ra.

- cậu hôn mê hơn 3 ngày rồi, do làm việc quá sức đấy

Làm việc quá sức ư, vậy mà Kurapika cứ nghĩ rằng anh đã bị Gon đánh vào đầu khiến cho mình bất tỉnh.

- vậy còn vụ án?

- Gon đã thú tội, và giờ cậu ta đang ở trong viện tâm thần

kurapika tròn mắt ngạc nhiên, anh không hiểu ý đồ của Gon cho lắm,và cậu ta là 1 kẻ thông minh, anh không thể thấy biểu hiện tâm thần nào ở cậu ta cả.

- cậu nói đúng Kurapika, Gon thông minh hơn "con người" đấy

Leorio đưa hồ sơ của người mà hắn đang nói về cho Kurapika xem, nhìn lướt qua thì trong này nói là Gon bị tâm thần phân liệt, cậu ta chắc chắn phải bị nhốt trong 1 căn phòng riêng và mặc một chiếc áo trói tay.

- ý anh là sao Leorio, về việc hơn "con người ấy "

Lúc này vị bác sĩ mới ngồi xuống đối diện Kurapika, hắn bỏ cái kính ra, nhìn người đối diện với ánh mắt kì lạ, có phần háo hức.

-tôi nhận ra não của cậu ta có thể hoạt động tới 20% , cậu hiểu chứ?

Tất nhiên là Kurapika hiểu, một bộ não bình thường chỉ có thể hoạt động 10% , kể cả bạn có là giáo sư hay tiến sĩ đi chăng nữa , ta hiểu 20% là 1 con số cho 1 bộ não kinh khủng nhất nhân loại. Gon...., cậu ta chính là 1 Megamind.

Megamind là để ám chỉ cho những thiên tài vượt bậc, và họ thường giỏi gần như trong mọi lĩnh vực. Những trường hợp đó thường rất hiếm, nhưng điều Kurapika tự hỏi là tại sao 1 Megamind như Gon lại không ai biết tới cho tới tận bây giờ, cứ như là cậu ta đã dấu năng lực đó suốt 20 năm vậy.......

-----------------------------------

Tiếng bước chân của Gon nặng trịch vang lên trên nền nhà, và 1phần cũng là do đôi giày Tây cậu đang đi nữa.

Vì đây là viện tâm thần, Gon cũng chả ngạc nhiên khi thấy những con người khác thường đang đi lại vật vờ như một bóng ma điên dại. Hai gã cảnh sát đẩy cậu vào một căn phòng xám xịt chỉ có 1 cái giường và 1 cái toa lét. Gon cười khì một cái, cậu nghĩ căn phòng chỉ tổ làm những người bị tâm thần càng bị nặng hơn thôi.

- cậu sẽ được đi lại tự do nếu cậu chịu uống thuốc

Dứt câu gã cảnh sát liền rời đi, và thay vào đó là một cô y ta bước vào,cô ta cầm trên tay là chiếc khay có những viên thuốc đủ màu sắc như những viên kẹo mà trẻ em đều thích thú. Gon cầm cái cốc hớp lấy hết đống thuốc và uống nước cho những thứ màu sắc đó trôi xuống dạ dày. Kể cả họ có nghĩ là chúng sẽ khiến những người điên thôi nhìn thấy những thứ " quái đản " đi chăng nữa thì họ vẫn không thể đưa Gon thoát khỏi bộ não Megamind này. Đúng, sự thật là cậu không muốn nó, cậu chán phải sống trong việc suy nghĩ liên tục, để ý mọi việc và những con số toán học. Tuy rằng trừ những cái đó thì nó đem lại rất nhiều ưu điểm, nó khiến cậu sống ngăn nắp, có lối ăn uống khoa học, và thậm trí là cho cậu cả ngoại hình lẫn gu thẩm mỹ tinh tế.

[HxH] Megamind [ Gon X Killua]Where stories live. Discover now