Chương 70: Tiểu chủ nhân họ Đông Phương khuê danh Bất Bại

2.2K 55 0
                                    

Edit: diepanhquan

Beta: hanhmyu

Đinh Dương cùng Diệp Tô quyết định thời gian và địa điểm gặp gỡ Diệp lão xong liền cáo từ, trước khi đi còn đặc biệt cường điệu một chút, nói hôm nay những gì đã nói cùng Diệp Tô, hắn nửa chữ cũng sẽ không tiết lộ cho người khác biết.

Tôi biết hắn hơn phân nửa là nói cho tôi nghe, vì để bày tỏ lòng cảm kích giống như người địa phương, tôi đứng dậy chào hắn.

Diệp Tô đưa hắn ra đến cửa phòng, trở về liền ôm tôi ra vẻ u oán: "Nàng nói trên đời có người cha như vậy sao, có con dâu là quên ngay đứa con ruột này, ngay cả gặp mặt cũng không tình nguyện như vậy".

Tôi nghiêng người liếc hắn một cái: "Diệp lão đại, ngài đừng giả vờ yếu ớt với ta, lệnh tôn lần này lặng lẽ trở về, sợ là có kế hoạch âm thầm trợ giúp ngài một tay. Ngài không cảm kích cũng được, lại còn ở chỗ ta khoe mẽ làm bộ làm tịch."

Diệp Tô cười hì hì, chạm đầu hôn tôi một cái: "Vợ ta quả thật thông minh sáng láng, không chuyện gì giấu được nàng". Lại làm ra vẻ mặt lão già: "Cha ta cuối cùng cũng không đi chơi nữa, còn biết trở về giúp ta một phen."

... Này, có chút nhầm vai diễn hay không a? Rốt cuộc ai là tuổi nhỏ không hiểu chuyện?

Quan thanh liêm khó đoạn tuyệt việc nhà, tôi không bình luận gì đối với vị trí của đôi phụ tử này, ngược lại còn bắt hắn tìm giúp tôi mấy bộ quần áo hơi cũ của mấy kẻ sai vặt. Diệp Tô kinh ngạc cười: "Ta biết nàng có lẽ sẽ nảy sinh ý nghĩ cải nam trang, nhưng loại chuyện này không phải chỉ dùng một bộ quần áo là có thể làm giả được, nếu không cẩn thận sẽ làm cho người ta cảnh giác nghi ngờ. Chi bằng nàng cứ thoải mái đi theo bên ta, dù sao dưới mắt của ta thì cũng không có kẻ nào có đủ can đảm động vào một sợi lông tơ của nàng".

Tôi nắm cánh tay hắn cười nói: "Ta không phải không tin chàng, chỉ là không muốn phiền toái. Hôm nay Đinh Dương nghe nói ta muốn đi theo, quả thật không phản đối, nhưng như thế không có nghĩa là toàn bộ huynh đệ của chàng đều sẽ không nghĩ ngợi lung tung. Lần rời bến này vốn là mang ý nghĩa tìm đường sinh kế, chuyện quan trọng như vậy mà lại chỉ vì việc chàng mang theo nữ nhân khiến mọi người bất mãn thì sẽ không tốt. Ta còn nhớ rõ Liêu Đại sau lưng nói chàng như thế nào".

Tôi chắp tay sau lưng, làm ra thần sắc người người oán trách, cố gắng mở rộng đường kính lỗ mũi: "Huynh đệ chúng ta ở chỗ này chăm chỉ làm việc, hắn lại đi tầm hoa vấn liễu?"

Diệp Tô không có biện pháp, xoa xoa sau gáy tôi cười nói: "Đều nghe lời nàng, nương tử thiên tuế!"

Tôi ung dung tao nhã nâng nâng ngón tay, hất mặt ra lệnh: "Lúc này mới ngoan, còn không mau giúp bản cung tìm quần áo đi."

Lúc Diệp Tô rời đi còn quay trở lại xiêu xiêu vẹo vẹo hướng tôi làm đại lễ.

Ôi, có thể sảng khoái chết tôi mất.

Kỳ thật nữ giả nam trang nói dễ cũng không dễ, mà nói khó thì cũng không khó. Theo hướng dẫn mặc nam trang của hạng ba mô hình phim truyền hình, từ lý luận đến nhìn thấy, nguyên tắc cơ bản vẫn là từ trong ra ngoài đều phải là đồ của nam. Nhưng thời gian gấp gáp, tôi sẽ không quá cố chấp. Dù sao ngực của bổn tọa cũng không lớn, bụng trói chặt một chút, quần áo bên ngoài nới lỏng một chút là có thể lừa gạt được rồi.

Bức xướng vi lương - CatiaWhere stories live. Discover now