Merry Christmas

18.2K 1.1K 44
                                    

Chời ơi "Dâm đãng" đã đạt 1k views và nick đạt 58fl rồi kìaaa^^ Vui không tả nổi=))))
Noel qua rồi hả?🙂 Kệ đi tại shot này quên đăng!!! Vote đê!!
Cuối shot này sẽ có thông báo!! Làm ơn đọc rồi cmt cho egg nhaaaa=))))
Egg~~
---------------------------

Giáng sinh.
Thời tiết phải nói là lạnh cóng, cái rét len lỏi từng ngóc ngách qua khe cánh cửa sổ khép hờ, qua chiếc áo mỏng tanh của kẻ ăn xin bất hạnh, qua dòng người tấp nập trên phố phường, qua những ánh đèn lấp lánh toả sáng đủ màu, và qua đến trái tim cậu bây giờ.
...

Hôm nay anh nói anh bận họp, không thể về nhà sớm với cậu được. Cậu ổn mà, thiệt đấy! Cậu không buồn chỉ vì ngày noel đẹp như thế này mà không được đi chơi với người yêu đâu. Mà khoan, nói vậy thôi chứ cậu buồn thật, nghĩ đến đó thôi mà mắt cậu đã thấy cay cay rồi.

Dụi mắt, cậu bước đến khung cửa sổ mà ngắm nhìn đường phố. Đúng như cậu đoán, dòng người đông đúc, tay trong tay mỉm cười đi qua ánh mắt cậu. Tim hơi nhói, cậu với anh khi xưa cũng vậy, những giây phút bên nhau, cậu còn nhớ rõ lần đầu tiên anh hôn cậu, nhẹ nhàng thoát qua mà ngọt ngào vấn vương, rồi cậu ngại ngùng nhìn anh, hai trái tim hòa chung một nhịp đập mạnh mẽ, rất hạnh phúc, nhưng sao giờ anh trầm lặng hơn xưa, hay về trễ. Anh chán cậu rồi sao? Không, không có chuyện đó đâu..Cậu tự nhủ với bản thân, gạt đi giọt nước mắt động ở khóe mi..

"Ít nhất cũng phải ngắm phố xíu chứ nhỉ?"- Cậu nghĩ thầm.

Anh không có ở nhà, cậu cũng chán. Đi dạo xíu cũng đâu chết ai. Rồi cậu khoác vội một chiếc áo lông, mặc vào một cái quần dài xanh đen và xỏ một đôi dép mỏng chạy ra cửa.

Mở cửa, một cơn gió lạnh ùa vào, cậu hít một hơi sâu tận hưởng không khí nhộp nhịp của giáng sinh dù lòng vẫn nặng nề. Cậu lê từng chân bước ra phố, cái lạnh lẽo từ lòng đất xuyên qua đôi dép mỏng chạy lên cả não khiến cậu rùng mình.

Tuyết rơi.

Cậu mỉm cười vừa đi vừa ngắm những bông tuyết thả mình rơi nhẹ nhàng xuống đường.

Khi quá mê mẩn điều gì đó sẽ khiến cậu lơ đãng những điều khác xung quanh.

Cậu mở lòng bàn tay hứng một bông tuyết nhỏ xinh đang rơi, vừa chạm đến tay cậu đã tan biến. Cậu hà hơi, rồi chà hai tay đã tê cứng vì lạnh lại với nhau, với hy vọng sẽ ấm áp hơn được hút nào. Mắt cậu vẫn không rời khỏi cả ngàn bồng tuyết đang rơi liên tục mà trông bình thản làm sao?..

Bỗng cậu va phải một người đàn ông. Cậu quả thật bất cẩn, cúi gập người xin lỗi lập tức. Nhưng người đó khiến cậu có một cảm giác quen thuộc, ngẩng mặt lên nhìn.. Là anh!! Không thể lầm được. Nhưng sao anh lại ở đây? Anh nói anh bận họp mà?

"Anh...sao anh..lại ở đây?"

Cậu ngập ngừng hỏi, có thể thấy rõ được sự bối rối hiện rõ trên đôi mắt anh. Khoan, cậu thấy..có một người con gái đang đứng khoác tay anh. Ai vậy? Anh đi với ai vậy? Cậu chỉ biết đứng đơ người nhìn, trong đầu đặt ra cả ngàn câu hỏi nhưng miệng lại không thốt lên lời..

[Đam Mỹ_H Văn Cao] Tổng hợp OneshotNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ