Chương 155

59.2K 1.1K 33
                                    

Ánh mắt Tiêu Dục phút chốc sáng như sao, thân mình bởi vì quá độ hưng phấn mà căng thẳng, trong thanh âm có kinh hỉ thật lớn,"Yên nhi ~ ngươi..... Nói là lời thật tình sao?"

Cố Vân Yên cắn môi, hồng bên tai, nghiêng mặt đi, giống như cô nương lần đầu yêu vậy, thẹn thùng nói:"Nô tì cố lấy dũng khí thật lớn mới dám biểu lộ chân tình với Hoàng thượng. Hoàng thượng nếu không thích, vậy nô tì không nói ......"

Tiêu Dục không cho Cố Vân Yên cơ hội do dự, liền dùng miệng ngăn chặn lời nói kế tiếp của nàng. Hắn hạ xuống một nụ hôn mềm nhẹ uyển chuyển lên đôi môi anh đào của nàng. Bắt đầu thật nhẹ nhàng, dần dần, khí thế chậm rãi tăng lên, hắn hôn càng ngày càng mãnh liệt. Đầu lưỡi tách ra hàm răng của nàng, tiến quân thần tốc, thẳng đến khi thưởng thức được hương thơm ngọt lành trong miệng nàng, mới chậm lại thế công, cùng nàng triền miên chơi đùa.

Cố Vân Yên kìm lòng không đặng phát ra tiếng thở gấp từ bên khóe môi mềm mại đáng yêu kia. Chỉ chốc lát sau, dưới kỹ sảo thành thạo của hắn, thân mình nàng mềm nhuyễn.

Nhưng mà, khi hai người sắp ý loạn tình mê Tiêu Dục bỗng ngừng lại, hơi hơi chống đỡ thân mình tách ra một chút với thân thể mềm mại của Cố Vân Yên. Nhìn Cố Vân Yên ở dưới thân mặt như phù dung, hơi thở gấp gáp, nơi mềm mại căng tròn trước ngực theo nhịp thở mà phập phồng cao thấp, một đôi mắt phượng hơi nước mông lung, mê mang mù mịt nhìn Tiêu Dục.

Tiêu Dục nhẹ nhàng, mang theo ý cười sung sướng, vui mừng khôn kể nói:"Yên nhi nói lời này làm cho ta thật là ngạc nhiên. Khiến ta vui đến nhất thời không biết nên có phản ứng ra sao. Giống như chỉ có hôn ngươi, mới làm cho ta tin tưởng chính mình không phải đang nằm mơ. Hiện tại ta tin tưởng tất cả đều là thật." Nói xong môi bạc lại tiến tới.

Cố Vân Yên vừa thở ổn định lại chút, đôi môi ươn ướt kia lại dính lên, khẽ cắn. Một vòng tấn công kịch liệt lại nhanh chóng triển khai làm cho đầu óc Cố Vân Yên thật vất vả mới rõ ràng được chút lại trở về trống rỗng.

Có lẽ là vì yêu thương lẫn nhau, lại có lẽ là vì đêm nay bóng đêm đặc biệt mê người, nam nữ ở trên long sàng tứ chi triền miên có vẻ hét sức mạnh mẽ. Giống như trên biển rộng nổi lên phong ba thật lớn, sóng gầm mãnh liệt, đợt sau lại cao hơn đợt trước, nhất thời không biết mệt mỏi. Hoa khai một lần lại một lần, cho đến mãi tảng sáng.

Trời tờ mờ sáng, Tiêu Dục vừa nhắm mắt dưỡng thần chỉ trong thời gian một nén nhang tự giác đứng dậy. Sau khi rửa mặt chải đầu một phen, hắn hạ xuống một nụ hôn thâm tình lên trán Cố Vân Yên, sau đó thần thanh khí sảng, thể xác và tinh thần thư sướng đi vào triều.

Lâm triều, bên môi Tiêu Dục luôn mang theo ý cười ngọt ngào mà làm sao cũng che giấu không được. Nhạn thấy Tiêu Dục khác thường, bá quan văn võ dưới triều đều là tâm tư trăm vòng phỏng đoán xem nguyên nhân khiến đế vương có sự khác thường này là gì?

Có người lo lắng đề phòng mà căng thẳng thần kinh, có người thầm nghĩ chuyện tốt đến môn mà kiểng chân trông ngóng. Chỉ một thoáng, bầu không khí toàn bộ buổi thiết triều trở nên vô cùng cổ quái. Có người như ở trong cơn gió rét của mùa đông, có người lại như ở trong ánh nắng ấm áp của mùa xuân.

[Hoàn] Sủng Phi Thượng Vị Ký [Edit] - Mạch Thượng Phù TôNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ